BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 720

Một ngày nọ, bầu trời âm u, nước mưa như những sợi tơ bạc nặng nề mà

đập xuống đất, bắn lên những bọt bong bóng mưa thật lớn. Tô Bồi Thịnh
khoác lên vai cái nón đi mưa, hấp ta hấp tấp chạy tới Khôn Ninh cung, một
lát sau, Điềm Nhi tiếp kiến hắn.

“Hoàng hậu nương nương!” không để ý tới gương mặt đầy nước mưa,

Tô Bồi Thịnh vội vàng nói: “Ngài nhanh đi Dưỡng Tâm điện xem một chút
đi, Hoàng thượng, Hoàng thượng ngài bị thương.”

Điềm Nhi vừa nghe vậy, đột nhiên trợn to hai mắt, gấp giọng nói: “Sao

lại thế, ngươi nói rõ ràng chút, Hoàng thượng làm sao lại bị thương?”

“Hoàng thượng từ trong Vĩnh Hòa cung đi ra... bị thương trên trán,

nhưng lại không chịu truyền thái y...”

Vĩnh Hòa cung? Thái hậu!!!

Điềm Nhi tức giận trắng bệch cả mặt nhỏ, sau đó không đợi nghĩ nhiều,

lập tức sai người chuẩn bị ô che áo choàng, theo Tô Bồi Thịnh đi tới Dưỡng
Tâm điện.

“Tham kiến Hoàng hậu nương nương! Hoàng hậu nương nương thiên

tuế!” đám thị vệ bên ngoài Dưỡng Tâm điện đồng thanh quỳ xuống đất hô.

Điềm Nhi vội vàng gật gật đầu, lau nước mưa dính trên mặt, đẩy cửa ra

liền đi vào.

“Nàng tới làm gì!” Rất rõ ràng, tiếng thiên tuế rung trời kia làm cho Dận

Chân ở bên trong biết được người tới là ai.

Một đôi con ngươi âm độc, ngoan trừng liếc nhìn Tô Bồi Thịnh co rúm

lại ở bên cạnh, Dận Chân ngồi trong bóng tối, thanh âm khàn khàn nói:
“Trẫm không sao, ngươi đi ra ngoài đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.