BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 828

Vì thế, nàng đã đợi được câu nói kia “Chỉ cần nàng không thay đổi,

Chân nhất định sẽ không phụ nàng!”

Tại thời khắc đó Điềm Nhi đã biết, nam nhân này bắt đầu chân chính đặt

nàng vào trong lòng.

Loài sinh vật ‘đàn ông’ a, một khi trong lòng đã chân chính đặt một nữ

nhân, về sau hắn sẽ trở nên phá lệ trân trọng nàng, mà nữ nhân này lại vừa
đúng là một kẻ thích dính người, thích dấm chua, vừa nhu nhược đáng
thương, vừa đối với hắn si tình không đổi đấy, vậy gặp xui xẻo có lẽ chính
là những nữ nhân khác trong phủ đệ rồi...

Có lẽ hai người họ ban đầu cũng không hài lòng về nhau, nhưng ngày

qua ngày, năm qua năm cùng chung sống, trong cái làm nũng, ăn vạ, vui
cười, trong cái nhíu mày, cái lắc đầu, bất đắc dĩ, trong cái ‘được một tấc lại
muốn tiến một thước’, trong cái cưng chìu bao dung, tình cảm của hai
người cứ như vậy mà dần dần nảy nở, càng nồng nàn thêm, giống như nước
chứa trong bình, chẳng biết lúc nào, đã tí tách nhỏ giọt, bắt đầu đầy tràn ra
bên ngoài, muốn ngăn lại cũng không ngăn được.

Nghĩ đến đây, Điềm Nhi mỉm cười, trong đôi mắt nhu hòa đã lan tràn

ánh mơ màng. Phụ nhân kia thấy vậy, mở miệng toan hỏi chút gì, lại bị một
người chen ngang, là một hán tử trung niên làn da ngăm đen, hắn dáng
người cao gầy, cánh tay chống quải trượng, một chân bị thiếu.

“Sao ông lại tới đây?” phụ nhân bán trứng không để ý nói nữa, vẻ mặt

oán trách tiến đến đón, hán tử cười hắc hắc, cà nhắc đưa cho phụ nhân hộp
đựng cơm: “Đã giữa trưa rồi, đến đưa cho bà hai cái bánh, ăn nhanh đi để
nguội mất ngon.”

“Không phải đã nói với ông rồi sao, bảo ông không cần đưa đâu, đi đứng

đã không tiện thì đàng hoàng ở nhà cho tôi, đường xa như vậy, ngộ nhỡ té
ngã thì biết làm sao, còn có Nhị Ngưu, nó ăn chưa, sao không đi cùng với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.