BẢN GIAO HƯỞNG PHÁP - Trang 324

- Ông hãy ăn những chiếc bánh ngọt này đi, mein Herr! Bánh nhà làm

đấy.

Hắn ngước mắt nhìn về phía cô và mỉm cười.
- Thưa bà, bà đã từng nghe nói tới những cơn gió xoáy thổi trên các biển

phía Nam chưa? Chúng tạo thành (nếu tôi hiểu đúng những điều tôi đã đọc)
một thứ vòng tròn mà vành ngoài là bão còn trung tâm thì tĩnh lặng, đến nỗi
một con chim hay một con bướm ở trong tâm bão sẽ không bị sao cả; cánh
của nó thậm chí sẽ không bị nhàu nát, trong khi đó những sự tàn phá tệ hại
nhất hoành hành xung quanh nó. Bà hãy nhìn ngôi nhà này! Bà hãy nhìn
chúng ta đang uống rượu Frontignan và ăn bánh bích quy rồi hãy nghĩ tới
những gì đang xảy ra trên thế giới!

- Tôi muốn không nghĩ đến điều đó thì hơn, - Lucile buồn rầu nói.
Tuy nhiên, cô cảm thấy trong lòng mình một sự ấm áp chưa từng bao giờ

trải nghiệm. Bản thân những cử chỉ trở nên nhẹ nhàng hơn, khéo léo hơn
thường lệ, và cô nghe vang lên bên tai giọng nói của chính mình như giọng
của một người lạ. Nó thấp hơn thường lệ, cái giọng nói ấy, trầm hơn và
rung hơn; cô không nhận ra nó. Điều tuyệt diệu hơn cả, là sự cô lập giữa
lòng ngôi nhà thù địch, và sự an toàn lạ lùng này: sẽ chẳng có ai đến, sẽ
chẳng có cả thư từ lẫn những cuộc viếng thăm hay điện thoại. Ngay cả
chiếc đồng hồ mà cô đã quên lên dây sáng nay (mà bà Angellier có lẽ sẽ
nói - “Tất nhiên rồi, khi tôi không có ở đây, mọi thứ đều bị buông trôi”)
ngay cả cái đồng hồ có tiếng chuông trịnh trọng và u sầu khiến cô phải sợ
cũng im tiếng. Cuối cùng, cơn giông đã phá hỏng nhà máy điện thêm một
lần nữa; cả vùng bị mất ánh sáng và không nghe được đài trong vài tiếng
đồng hồ. Đài phát thanh câm lặng... thật thư thái... Không thể nào chạy theo
cám dỗ được. Người ta không còn dò đài Paris, London, Berlin, Boston trên
cái màn hình tối tăm ấy nữa. Người ta không còn nghe những giọng nói
đáng nguyền rủa, vô hình, tang tóc ấy, nói về những con tàu bị đắm, những
máy bay bị cháy, những thành phố bị phá hủy, kể ra số người chết, thông
báo những cuộc tàn sát sẽ xảy ra... Sự lãng quên may mắn... Cho đến tận
buổi tối, không có gì cả, giờ phút trôi qua chậm rãi, một sự hiện diện của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.