BẢN GIAO HƯỞNG PHÁP - Trang 35

nỗi bất hạnh riêng, và đó là lúc duy nhất những kẻ bội bạc mù quáng như
chúng ta đây nhận thức được tình đoàn kết ràng buộc chúng ta với nhau,
chúng ta, những bộ phận của cùng một cơ thể. Điều mà ta muốn nhận được
từ các con, đó là hãy tỏ ra tin tưởng vào Thượng đế. Miệng chúng ta
thường nói: “Cầu cho ý muốn của Người được thực hiện”, nhưng tự đáy
lòng chúng ta lại kêu lên: “Cầu cho ý muốn của con được thực hiện, lạy
Chúa.” Thế nhưng, tại sao chúng ta lại tìm kiếm Thượng đế? Bởi vì chúng
ta hy vọng được hạnh phúc: con người sinh ra là mong muốn hạnh phúc và
cái hạnh phúc ấy, Thượng đế có thể cho chúng ta ngay lập tức, không cần
đợi đến lúc chết đi và Phục sinh, nếu chúng ta chấp nhận ý muốn của
Người, nếu chúng ta biến ý muốn ấy thành ý muốn của chúng ta. Các con
của ta, tất cả các con hãy phó thác mình cho Thượng đế. Hãy hướng về
Người như hướng về một người cha, hãy trao cuộc đời mình vào đôi tay
thiêng liêng của Người và sự thanh thản thánh thần sẽ đến ngay trong lòng
ta.

Ông nhìn lũ trẻ, đợi một lát.
- Chúng ta sẽ cùng nhau đọc một đoạn kinh cầu nguyện nhỏ.
Ba mươi giọng nói lanh lảnh, thờ ơ, đọc kinh Cha của chúng con, ba

mươi khuôn mặt gầy gò vây quanh linh mục; những cái đầu cúi xuống một
cách giật cục, máy móc, khi linh mục làm dấu thánh giá lên đó. Một cậu bé
có cái miệng rộng ngoác nghiệt ngã, lạc lõng đưa mắt nhìn về phía cửa sổ,
tia nắng lọt vào qua cánh cửa chớp khép kín rọi sáng một bên má thanh
thoát, đầy những vét tàn nhang, một cái mũi mảnh mai, lạnh lùng.

Không một đứa nào trong bọn trẻ nhúc nhích hoặc trả lời. Nghe tiếng còi

của viên giám thị, chúng xếp hàng và rời khỏi gian phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.