BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 125

Tiêu Cố không kiên nhẫn đẩy nó xuống dưới: "Ăn thịt ức gà của

mày ấy."


"Gâu gâu!" Gà cũng muốn, sườn heo cũng muốn!

"Có phải lại muốn ăn đòn không hả?" Tiêu Cố uy hiếp.

Đuôi Husky cụp xuống, không dám chọc vào anh, nó buồn bực

đi về tiếp tục gặm thịt gà.


Mễ Tinh gặm hết một miếng sườn heo hấp thì ngước mắt lên

nhìn Tiêu Cố: "Vừa rồi sao đột nhiên anh lại ôm tôi thế?"


Tiêu Cố nhìn cô một thoáng rồi nói: "Trước kia khi mẹ tôi khóc

ba tôi vẫn thường an ủi bà như vậy."


Mễ Tinh vô thức ngậm chặt đũa trong miệng, lúng túng vì câu

nói khó hiểu của anh. Cô lại lấy muỗng múc một muỗng đậu phụ
mapo vào bát, cúi đầu hỏi: "Có phải anh thấy tôi quá kích động quá
không chín chắn đúng không?"


" Ừ." Tiêu Cố trả lời đơn giản mà dứt khoát.

Mễ Tinh: "..."

"Nhưng mà chẳng có ai vừa ra trường đã trở nên thành thục. Nếu

chuyện này xảy ra sau khi cô đi làm một năm, tôi tin cô sẽ xử lý tốt
hơn ngày hôm nay nhiều lần." Tiêu Cố thờ ơ bổ sung tiếp, "Con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.