BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 274

chạm mặt nhau, chút bối rối vội vàng lên men trong không khí theo
hệ cấp số nhân.


Tiêu Cố bước về phía cô như muốn nói gì đó, Mễ Tinh cầm áo

khoác của anh ném trả lại, hệt như một cái bao tải trùm hẳn lên đầu
anh.


Mễ Tinh còn muốn nhân cơ hội này đánh người kia một cái,

nhưng mà xung quanh chẳng có cái gậy nào, cô đành phải chạy
khỏi hiện trường bằng tốc độ nhanh nhất.


Nghe thấy tiếng bước chân "lạch bạch" của người kia, Tiêu Cố

kéo áo khoác khỏi đầu, nhìn Mễ Tinh đã dần dần chạy xa.


Sau khi Mễ Tinh trở về phòng thì chôn mình trong chăn. Bạn

cùng phòng của cô Thẩm Thi Thi vẫn còn chưa quay về, có lẽ lúc
này họ còn chơi hỏi phạt. Mễ Tinh không bật đèn, cả phòng đắm
mình trong bóng tối bủa vây, im lặng như tờ, đến mức cô có thể
nghe được tiếng hít thở của mình.


Chỉ trong ngày hôm nay, không những mất đi nụ hôn đầu quý

giá, cô còn bị người ta nhìn thấy sạch, đã thế lại còn bởi một
người! Nếu đây mà là thời cổ đại, chắc chắn không phải người kia
cô còn cưới được ai.


Mễ Tinh nằm trong chăn buồn bực, hai chân khó chịu giẫm lên

nhau, hét ầm thành tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.