BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 439

Tiêu Cố trả lời: "Muốn đi thì đi thôi."

Mễ Tinh bĩu môi, quả nhiên là phong cách trả lời của ông chủ

Tiêu. Cô vẫn chưa từ bỏ ý định, lại hỏi thêm: "Thế tại sao ba năm
sau anh lại quay về nước?"


Từ cơm Âu tao nhã liên tưởng đến món thịt xiên cay, thay đổi

phong cách thế này cũng bất ngờ thật đấy.


Lần này Tiêu Cố yên lặng thêm một thoáng rồi mới trả lời cô:

"Bởi vì ba anh mất."


Mễ Tinh hơi ngẩn người, không ngờ mình lại vô tình chạm vào

nỗi đau của người ta.


Cô lúng túng, còn chưa biết nói tiếp câu gì, Tiêu Cố lại nói thêm:

"Ông chỉ để lại cửa hàng thịt xiên cay, anh không muốn nó bị đóng
cửa mất."


Mễ Tinh trầm mặc một hồi, cô cúi đầu nói: "Tình cảm của ba

anh với anh tốt thật ấy".


Tiêu Cố mỉm cười đáp: "Thật ra thì cũng không hẳn thế, lúc đầu

ba anh không muốn anh đến Pháp để học, kết quả cứ vòng đi vòng
lại, cuối cùng anh lại về quản lý cửa hàng thịt xiên cay của ba."


Mễ Tinh suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ít nhất ông cũng không ép

anh kết hôn với người anh không thích."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.