BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 488

Tiêu Cố xử lý xong chân trái của cô, anh cầm lấy chân phải, đổi

một miếng bông khác: “May là chỉ té một chút thôi, nếu là...”


Nói đến đây thì ngừng lại, Mễ Tinh lí nhí nói: “Em cố tình tìm

một đoạn đường vắng.” Điều cơ bản này cô vẫn biết. “Có đều nói
đi cũng phải nói lại, sao anh lại ở đó?”


Tiêu Cố cười cười: “Sao, em còn định lừa anh hả?”

Mễ Tinh hừ một tiếng, không trả lời. Tiêu Cố nói: “Anh làm

xong chuyện thì chạy thẳng về nhà, từ xa thì thấy chuyện nên
thấy.” Lúc thấy người cô thê thảm và lem luốc, anh còn tưởng cô
xảy ra chuyện gì, thiếu chút nữa cô đã hù chết anh.


Xử lý xong xuôi vết thương trên chân cô, Tiêu Cố tiếp tục với

vết thương trên tay, bởi vì chà mạnh trên đất, vết thương ở lòng
bàn tay sâu hơn ở trên chân một chút, thậm chí còn có gai đâm
phải.


Lúc Tiêu Cố gắp mảnh cây xong xuôi, Mễ Tinh đã nước mắt

lưng tròng.


“Đau quá đi...”

Mễ Tinh theo phản xạ rút về, Tiêu Cố nắm tay cô không buông:

“Sẽ xong nhanh thôi, đừng lộn xộn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.