bị tác động của trà cho nên càng hưng phấn hơn. Giọng anh ta càng lúc
càng véo von và gợi cảm hơn. Anh ta đổi thế ngồi liên tục, lúc thì bỏ mũ ra,
lúc lại đội mũ vào, và trong bóng tối mờ mà chúng tôi đang ngồi, khuôn
mặt anh ta biến dạng một cách dị thường.
- Tôi đã sống như thế cho đến khi ba mươi tuổi, không phút nào từ bỏ ý
muốn cưới vợ và xây dựng cho mình một cuộc sống gia đình cao thượng,
trong sạch, và với mục đích đó tôi tìm kiếm cho mình một thiếu nữ thích
hợp. - Anh ta tiếp tục. - Tôi ngụp lặn trong đống bùn trụy lạc, song lại tìm
kiếm những cô gái thật trong trắng mới cho là xứng với mình. Tôi từ bỏ
nhiều đám cũng chỉ vì thấy những cô gái đó chưa đủ trinh trắng; cuối cùng
tôi cũng tìm ra được một thiếu nữ mà tôi cho là xứng đáng. Đó là một trong
hai con gái của một điền chủ vùng Penza vốn trước kia rất giàu có, nhưng
giờ đã tán gia bại sản.
Vào một buổi chiều, chúng tôi đi chơi thuyền và trở về khi đêm xuống,
dưới ánh trăng sáng tôi ngồi cạnh nàng, say sưa ngắm nhìn những lọn tóc
và tấm thân mảnh mai trong chiếc áo bó sát mình của nàng, và đột nhiên
quyết định đây là người thiếu nữ tôi cần. Tôi tưởng như trong buổi chiều
đó, nàng hiểu những cảm xúc và suy nghĩ của tôi, rằng đó toàn là những
cảm xúc và suy nghĩ về những điều cao đẹp. Thực chất, chỉ là vì cái váy
nàng mặc thật hợp với khuôn mặt nàng và những lọn tóc của nàng cũng vậy,
rồi sau cái hôm được ngồi gần bên nàng thì tôi muốn được gần nàng hơn
nữa
Thật là kỳ lạ, thật là một ảo tưởng khi cho rằng cái đẹp là điều tốt lành.
Một người phụ nữ xinh đẹp nói những điều ngu ngốc, anh ngồi nghe sẽ
không thấy cái ngu ngốc, mà chỉ thấy sự thông minh. Nàng nói và làm điều
thô bỉ, anh lại thấy đó là đáng yêu. Còn nếu nàng không nói điều ngu ngốc,
không làm điều thô bỉ, mà lại xinh đẹp thì anh lập tức tin rằng nàng là thiên
thần thông thái và đức hạnh.
Tôi trở về nhà, lòng tràn đầy sung sướng, quả quyết rằng nàng là đỉnh
cao của sự hoàn thiện đạo đức và nàng xứng đáng trở thành vợ tôi. Ngày
hôm sau tôi đến cầu hôn với nàng.