BÀN TAY CỨU MẠNG - Trang 122

“Ôi, thư giãn đi nào. Kì nghỉ này miễn phí mà, anh nhớ không?

Chúng ta sẽ không bao giờ được tận hưởng nó hoàn toàn theo cách của
riêng mình.”

Người lính gác đi đến ngang chỗ đôi vợ chồng da trắng và dừng lại.

Cậu ta ho sù sụ và chống tay lên đầu gối.

“Làm ơn, thưa ông, thưa bà,” cậu ta nói. “Xin lỗi, làm ơn quay lại

khuôn viên khách sạn.”

“Nhưng tại sao?” Người phụ nữ hỏi. “Chúng tôi chỉ đi dạo dọc bãi

biển thôi mà.”

“Không an toàn, thưa bà,” người lính đáp. “Không an toàn cho bà và

chồng. Xin lỗi, ông chủ.”

“Nhưng tại sao?” Người đàn ông da trắng hỏi. “Thực sự thì có

chuyện gì nào?”

“Không có chuyện gì,” người lính đáp. “Đây là một nơi rất tốt. Rất

tốt. Nhưng mọi du khách phải làm ơn ở trong khuôn viên khách sạn.”

Khuất dạng trong rừng, bầy chó giờ sủa to hơn. Hai chị em nghe

được tiếng quát tháo của những người đang chạy cùng chúng. Lòng Tốt
run rẩy. Hai chị em ôm nhau. Giờ thì một con chó tru lên và những con
khác cũng tru theo. Ở nơi ẩn nấp có tiếng nước bắn lên lá khô và mùi
nước tiểu – thực tế nỗi sợ của Lòng Tốt. Ong Nhỏ nhìn vào mắt chị.
Trông như chị cô thậm chí không nhìn thấy em gái mình.

Dưới bãi biển người đàn ông nói, “Đây có phải là chuyện tiền bạc

không?”

Và người lính đáp, “Không, thưa ông.”

Người lính đứng thẳng dậy và nhìn vào rừng, nơi phát ra tiếng chó

sủa. Cậu tháo súng ra khỏi lưng. Ong Nhỏ nhìn cách cậu ta cầm súng.
Cậu ta tháo chốt an toàn và đưa tay xuống kiểm tra băng đạn. Hai băng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.