BÀN TAY CỨU MẠNG - Trang 131

Kẻ giết người lắc đầu. Hắn chụm các ngón tay quanh cán rựa, giơ nó

lên để mũi rựa ngang hàng với cổ họng tôi, rồi nhìn tôi đầy buồn bã dọc
theo trục lưỡi dao đang run rẩy.

“Tao sống ở đây,” hắn nói. “Mày điên mới đến đây.”

Khi đó tôi bắt đầu khóc, vì sợ. Andrew run bần bật.

Lòng Tốt bắt đầu cầu nguyện bằng ngôn ngữ của bộ tộc cô.

“Ekenem-i Maria,” cô lẩm nhẩm, “gratia ju-i obi Dinweni nonyel-i, I

nwe ngozi kali ikporo nine na ngozi dili nwa afo-i bu Jesu.”

Kẻ giết người ngước lên nhìn Lòng Tốt rồi nói, “Tiếp theo là mày

đấy.”

Lòng Tốt nhìn lại hắn. “Nso Maria Nne Ciuku,” cô tiếp tục cầu

nguyện, “yo nyel’anyi bu ndi njo, kita, n’ubosi nke onwu anyi. Amen.”

Kẻ giết người gật đầu. Hắn thở ra. Tôi nghe tiếng sóng lạnh rút

xuống rồi lại dâng lên. Đàn chó nâu đã rời khỏi xác con chó bị giết và
đang tiến đến gần hơn. Chúng đứng đấy với những cái chân run rẩy,
lông cổ dựng đứng, máu đông cứng trên lông. Kẻ giết người tiến một
bước đến Lòng Tốt nhưng tôi nghĩ đầu óc mình không thể chịu đựng
nổi cảnh cây rựa chém vào cô bé.

Tôi nói, “Không. Làm ơn… làm ơn, hãy để cô bé yên.”

Kẻ giết người dừng lại, quay sang tôi và nói, “Lại là mày nữa à?”

Hắn cười mỉm.

Andrew lên tiếng, “Sarah, làm ơn đi, anh nghĩ điều tốt nhất chúng ta

có thể làm ở đây là…”

“Là , Andrew? Là câm như hến và hi vọng chúng sẽ không giết

chúng ta luôn ư?”

“Anh chỉ nghĩ đây không phải là chuyện của chúng ta và vì thế…”

“A,” kẻ giết người nói. “Không phải chuyện của bọn mày.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.