BÀN TAY CỨU MẠNG - Trang 148

là cách hành xử của những kẻ giết người, tôi cho là thế. Dấu chấm hết
của mọi thơ ngây đối với bạn chỉ là một buổi sáng thứ Ba nữa với
chúng, và chúng bỏ đi về hành tinh chết chóc của chúng, chẳng bận tâm
thêm nữa đến thế giới người sống, cũng như chúng ta chẳng bận tâm
cho lắm đến các điểm đến du lịch khác: một nơi để được đến thăm
trong thoáng chốc, rồi trở về với quà lưu niệm và một cảm giác ám ảnh
rằng chúng ta lẽ ra đã có thể trả tiền ít hơn để mua những thứ ấy.

Trên chuyến bay về nhà, tôi đưa bàn tay bị thương lên cao, ở vị trí

mạch máu đập ít gây ra đau đớn hơn. Qua ảo giác của thuốc giảm đau,
xuất hiện một cách bất thình lình ngoài dự đoán, ý nghĩ chợt đến trong
đầu tôi rằng sẽ là hợp lý nếu không cho Andrew chạm vào vết thương
của tôi, lúc đó hoặc bất cứ lúc nào nữa. Trong đầu tôi cứ hiện lên hình
ảnh bọn giết người đưa Ong Nhỏ và Lòng Tốt đi dọc bãi biển. Tôi nhìn
theo họ băng qua đường chân trời cuộc sống của tôi vào đất nước nguy
hiểm ấy trong đầu mình khi tôi nằm tỉnh táo trong đêm, nghĩ đến những
việc mà đám người ấy có thể đã làm với họ.

Hình ảnh ấy chưa bao giờ tan biến. Nhưng tôi đã quay lại làm ở tạp

chí. Lập ra Nixie là sự lựa chọn thật sự thứ Ba trong đời tôi, và tôi nhất
định không bao giờ hối hận vì nó. Cũng như tôi sẽ không bao giờ từ bỏ
quyết định thứ tư – Charlie, quyết định sáng suốt nhất trong đời tôi –
hoặc quyết định thứ năm, Lawrence, người mà tôi thực sự đã có ý định
rời bỏ cho đến khi chuyện khủng khiếp ở Nigeria khiến tôi nhận ra điều
đó là không cần thiết. Tôi ném mình vào công việc, và buộc mình để
cho bãi biển ấy mang vẻ xa cách và chẳng liên quan gì. Ở châu Phi có
vấn đề, đương nhiên là có. Nhưng thật vô nghĩa nếu cứ bám lấy một sự
cố duy nhất mà bỏ qua bức tranh tổng thể. Lawrence đã nhắc đi nhắc
lại điều đó, và có lúc tôi đã nghe lời khuyên của anh. Tôi chuyển tiền
trực tiếp từ tài khoản ngân hàng của mình đến vài tổ chức từ thiện châu
Phi. Khi có người hỏi chuyện gì đã xảy ra với ngón tay tôi, tôi nói rằng
Andrew và tôi đã thuê một chiếc xe máy ở đấy và bị tai nạn nhẹ. Tâm
hồn tôi bước vào giai đoạn giống như chuyển động bị treo. Ở nhà tôi rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.