BÀN TAY GÃ ĐAO PHỦ - Trang 138

Gatano - bàn tay thòng lọng không tồn tại nữa!

Với những bước chân nặng trĩu, tôi quay trở lại căn hầm và xem lại mọi

việc. Tôi lắc đầu khi tia sáng của ngọn đèn pin chỉ nhỏ bằng cái bút chì
trong tay tôi cho thấy cô gái trẻ đã làm việc cật lực như thế nào. Trong một
thời gian rất ngắn, cô đã cùng một cây búa chim và một cây xẻng đào xong
một ngôi mộ cổ.

Một năng suất làm việc không thể tin nổi.

Tôi nghe thấy tiếng Judy khóc và lại rời bỏ căn hầm.

Ngôi sao nhạc kịch ngồi xổm trên nền đất. Đầu cô cúi xuống, gương mặt

ướt nhòe nước mắt, làn môi run bắn.

Tôi cúi người, chạm vào vai cô gái. Như một con nai rụt rè, cô rút về sau.

Chỉ tới khi nhận ra tôi, cô mới thở ra nhẹ nhõm và để cho tôi kéo đứng lên.

- Ta đi thôi, ở đây không còn việc gì nữa. - Tôi nói, bởi tôi muốn rời khỏi

căn hầm này.

Vừa đi tôi vừa phải đỡ Judy. Khi chúng tôi đến gần khu vực cầu thang thì

đã có những giọng người vang lên. Ngay sau đó cánh cửa vào nhà bật ra, tôi
nhìn thấy một người đàn ông, bên cạnh là Tanith, và đằng sau họ là một
nhóm nhiều người đàn ông khác cầm sẵn súng lục trong tay.

- Thôi đút súng vào bao đi, trung úy Melvin! Việc xong rồi.

Mặc dù vậy anh ta vẫn bước tới, chen tôi sang bên rồi nhìn vào khoảng

hành lang, trong khi tôi gật đầu trấn an Tanith.

- Vậy là anh lại lập thêm công mới rồi đấy, Sinclair! - Anh ta nói lớn - Ơi

trời đất.

- Tại sao lại là lập thêm công mới?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.