BÀN TAY GÃ ĐAO PHỦ - Trang 45

Chẳng bao lâu chúng tôi nhận ra nguyên nhân gây nên vụ tắc xe khủng

khiếp nọ bởi chúng tôi sa vào một cuộc biểu tình. Người ta biểu tình chống
lại việc cắt xén các khoản viện trợ xã hội. Từ thời kỳ Reagan cầm quyền,
những người nghèo còn trở nên nghèo hơn nữa.

Village là một mảnh đất đặc biệt, rất khó miêu tả. Nhìn thấy nó là tôi nhớ

tới khu phố Soho ở thành London, nhưng sự so sánh này không hoàn toàn
đúng. Ở giữa trái tim của Malhattan dĩ nhiên cũng có dân quý tộc, nhưng
không cao ngạo như ở Soho.

Ở đây ta còn gặp đủ mọi loại nghệ sĩ như ở thời xưa. Các sinh viên, các

họa sĩ, các nhà nặn tượng, những quán rượu tuyệt vời. Nghệ thuật ẩm thuật
của châiu Âu xuất hiện trong rất nhiều dáng vẻ khác nhau. Tôi nhìn thấy
những Restaurants Hungari, các cửa hàng bán bánh Pizza của Italia, các cửa
tiệm Bodegas của Tây ban Nha, các cửa hàng bán phô mai của Hà Lan,
những quán ăn của xứ Bayeru nước Đức.

Phủ trên tất cả những thứ đó là một biển âm thanh hỗn độn không bao giờ

ngưng. Đó là nhìn Greenwich Village bằng con mắt của một khách du lịch.
Thế nhưng vốn là một cảnh sát viên, tôi còn biết đến một khía cạnh khác,
một bộ mặt khác của mảnh đất này.

Thuốc phiện, mại dâm, các băng đảng ma cô, mafia, tất cả đều tồn tại

trong cái khu New York điên khùng này. Bởi ở chỗ nào thì những băng
đảng sát nhân cũng muốn nhúng tay đến túi tiền.

Chúng tôi đi qua những con phố hẹp. Những ngôi nhà sặc sỡ, với những

mặt tiền không phải chỉ được quét sơn màu, mà rất nhiều khi còn được vẽ
thành những bức tranh thực sự. Đa phần là những giấc mơ về tình dục và
bạo lực được thể hiện bằng bàn tay nghệ thuật.

- Ta phải chen qua đám đông bao lâu nữa? - Tôi hỏi người bạn đi cùng và

đồng thời quan sát hai cô con gái trẻ, bất chấp trời lạnh giá vẫn chỉ mặc bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.