BÀN TAY GÃ ĐAO PHỦ - Trang 47

Tôi nhìn lên phía trước. Phố này không đông như những phố vừa rồi. Có

cả một vài cửa hiệu.

Tôi đi nhanh hơn một chút, lách mình qua vai hai chàng da đen vạm vỡ,

ăn mặc quần áo sặc sỡ và đang cầm tay nhau, ngay sau đó tôi nhìn rõ ngôi
nhà.

Nó có nhiều ban công. Chúng được chia đều trên cả bốn tầng lầu.

Trên bậu ban công của tầng hai có một người đàn bà đang đứng. Cô ta

mặc một chiếc áo bành tô lông thú, tóc thẫm màu và nhìn xuống dưới. Cửa
sổ ở giữa đang mở toang.

Tôi thấy lạ, tại sao cô ta lại đứng ở đúng tầng nhà nơi Tanich đang sống.

Tôi đã muốn hỏi chị thầy bói nên xoay người lại và đột ngột nghe thấy tiếng
thét của những khách bộ hành khác.

Tôi quay phắt lại. Mắt tôi mở lớn ra. Người đàn bà kia đã trèo lên trên

thành ban công, đứng đó một thoáng, dang hai cánh tay ra và nhảy xuống.

Tiếng kêu định thốt ra bị ngưng lại giữa cổ họng tôi. Tôi không thể làm

thêm điều gì cho chị. Người dàn bà đó đang bay trong không khí. Những
con người ở bên dưới khu vực cửa sổ nhảy ngay tránh sang bên, tạo chỗ, để
người phụ nữ kia khi rơi xuống sẽ không đập những khách bộ hành khác
ngã theo.

Nhưng chị ta không rơi xuống đất.

Ở giữa chừng, những người khác cũng nhận ra điều đó. Quanh cổ chị có

một sợi dây thòng lọng và cả cái đầu dây của nó, sợi dây rít lên một tiếng
ghê hồn và căng ra khi cú nhảy của người đàn bà bị cắt ngang.

Trong khoảng thời gian một giây đồng hồ, một sự im lặng nín thở chìm

xuống cả khu phố. Thế rồi những tiếng la thét vẳng lên trên bầu trời tháng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.