BÀN TAY GÃ ĐAO PHỦ - Trang 76

- Lucille! Lucille! Chị có nghe tôi không? - Sau đó đến một tiếng thở dài

thật sâu, thật chậm của chị thầy bói Tanith - Có nghe thấy tôi thì hãy lên
tiếng đi...

Tôi ngồi căng thẳng trên ghế. Tia mắt nhìn trân trối. Miệng tôi há một

nữa và thở cạn như có thể. Thế rồi tôi nhìn xuống quả cầu thủy tinh. Nếu
Tanith thật sự thiết lập được quan hệ, nó sẽ phải hiện lên trong quả cầu này.

Ở dưới đó không có một hình ảnh lạ.

Quả cầu thủy tinh vẫn yên lặng. Phía bên trong quả cầu chẳng nổi lên

sương mù mà cũng không nổi lên mây, nó gây ấn tượng là một vật thể bình
thường chứ không hề chứa đựng pháp lực.

Tanith lấy hơi phát thành tiếng. Tôi giật mình và đã muốn nhảy lên,

nhưng rồi tôi nhận thấy chị đã bước sang một trạng thái xuất thần. Mặt chị
nhợt nhạt, vô số những giọt mồ hôi nổi lên trên da, mười đầu ngón tay xòe
ra ôm chặt lấy quả cầu thủy tinh, cả mười đầu ngón tay đang run, và những
chuyển động run đó dần dần tràn về phía dáng hình người đàn bà.

Tanith đang bước vào một giai đoạn khủng khiếp. Tôi không thể giúp chị,

chị vượt thắng nó bằng sức lực của riêng mình.

Đầu chị giật lên cao. Những vết nhăn và đường kẻ rất sắc đào sâu xuống

da chị, biến đổi gương mặt chị. Hai gò má giật liên hồi, kể cả những cơ dọc
mí mắt cũng chuyển động, và rất chậm, rất chậm, chị dần dần tĩnh lại, từ từ
ngã người về phía trước, hai cánh tay co lại và tựa hai khuỷu tay lên mặt
bàn phủ khăn màu xanh lục.

Chắc chắn Tanith phải cảm nhận được một mối quan hệ, một mối liên

lạc, nếu không chị đã không phản ứng như thế. Nhưng mối quan hệ đó ra
sao? Có hại. Nó sẽ là có hại nếu nó chất một gánh nặng quá lớn lên người
chị. Liệu một hồn ma đã có một cử chỉ tử tế và tốt đẹp như hồn ma Lucille
lại xuất hiện bằng kiểu cách đó sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.