BÀN TAY GÃ ĐAO PHỦ - Trang 78

thủy tinh. Không có gì che mắt tôi bởi Tanith đã rút cả hai bàn tay về.

Có điều gì thay đổi không?

Tôi không biết, bởi tôi không hiểu rõ đồ vật pháp thuật này. Phía bên

trong quả cầu thủy tinh đang mờ đi như có mây che. Có vẻ như những thế
lực thần bí đang xuất hiện ở trong đó và dần dần khiến cho mây mù, sương
mù chuyển động. Nhưng quả cầu thủy tinh không cho phép tôi nhìn sang
một chiều không gian khác. Phía bên kia thế giới vẫn đóng kín cửa.

Tôi lại ngã người về sau. Tanith đã buông hai bàn tay xuống, Gương mặt

chị bây giờ còn giống mặt nạ hơn ban nãy. Một gương mặt hoàn toàn vô
cảm.

- Sao nữa? - Chị hỏi tôi.

- Tôi rất tiếc. Nhưng tôi chẳng nhìn thấy gì cả.

Chị gật đầu.

- Tôi cũng đã nghĩ như vậy. Quả cầu thủy tinh quá yếu ớt, tin tôi đi.

- Quả cầu không quá yếu đâu, mà là phía bên kia quá mạnh.

- Cũng thế thôi.

Tôi lại ngồi xuống ghế. Quen biết chị cả một thời gian dài, tôi hiểu tâm lý

Tanith lúc này. Chị chưa bị gục ngã, nhưng chị luôn đau đớn vì bất kỳ thất
bại nào. Những con người nhạy cảm như Tanith có thể dễ dàng bị kích cho
mất bình tĩnh. Họ hầu như không chấp nhận được thất bại.

- Ta có nên thử lần hai không? - Tôi nói với chị.

Tanith nhìn lên. Chị không trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.