BÀN TAY GÃ ĐAO PHỦ - Trang 84

- Cứu với!

Nhắc đi nhắc lại một từ đó. Nỗi sợ hãi trước kẻ hành hạ cô ta mỗi lúc một

tăng cao hơn, khi sợi dây thòng lọng đến gần hơn. Giờ sợi dây đã trôi trên
đầu người đàn bà, nó hạ xuống và muốn hủy diệt đối tượng không còn cơ
hội trốn chạy.

Không thể để cho điều đó xảy ra.

Tôi nhảy về phía tấm gương, lấy đà thật xa nhưng cầm chắc sợi dây

chuyền và vung cây thành giá ra đằng trước.

* * * * *

Mãi mãi chỉ là Judy Jackson!

Mãi mãi chỉ duy nhất một Judy. Đó là một khẩu hiệu mới được các nhà

quản trị tìm ra. Sau một cuộc vật lộn vất vả cùng với các văn phòng quảng
cáo, cuối cùng họ đã tạo dựng nên hình ảnh của một ngôi sao rất thích hợp
với các phương tiện thông tin đại chúng của nước Mỹ.

Một cô gái bước thẳng từ miền quê xa vắng Dacota lên sân khấu

Broadway. Dĩ nhiên cô gái vốn không phải tên là Judy Jackson, nhưng
Norma Bellpuig là một cái tên mà người ta có thể trưng ra ở xứ Dacota
nhưng lại không dám nói lên thành lời ở Broadway. Tại đây người ta phải
cung cấp cho đôi tai của người nghe những âm thanh mạnh mẽ, độc đáo
hơn.

Judy Jackson là một cái tên mà ai cũng có thể nhớ, cũng giống như E.T.

hay tên của ngôi sao nhí Annie. Và Judy phó thác thân mình hoàn toàn cho
bàn tay của các nhà quản trị cũng như các ông bầu. Người ở những trang
trại vùng Dacota chắc chắn sẽ không nhận ra cô, trong hình bóng của cô gái
xinh đẹp đang mỉm cười cho những tờ quảng cáo cỡ lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.