BÀN TAY KỲ DỊ - Trang 199

Chương hai mươi

T

rên tàu điện ngầm suốt đường về nhà Jennifer, tôi cứ nghĩ do đâu mà

Jennifer Slater không hơn gì Kylie Blounce. Nếu quả đúng là Jennifer Slater.
Óc tôi cứ nghĩ mãi về sự thay đổi khủng khiếp đó. Chiếc tàu điện chạy được
một trạm và tôi nghĩ, đừng lo, đó chỉ là một phụ nữ ăn mặc sang trọng trông
khá giống nàng và xức cùng loại nước hoa thôi. Khi tôi về đến thì Jennifer
sẽ có mặt trong căn chung cư của nàng. Tôi sẽ thuyết phục nàng rằng kế
hoạch ở Park Lane là rất tuyệt, chỉ trừ việc chúng tôi phải chọn một nơi nào
khác bởi vì giờ này John Doe hẳn đã gọi báo cho cớm rồi và họ sẽ canh địa
điểm đó thật kỹ. Nhưng dễ dàng thôi. Chúng tôi sẽ chọn một nơi khác, và
chúng tôi sẽ lên kế hoạch.

Rồi tàu chạy đến một trạm khác và lúc này thì tôi biết chắc người mà tôi

đã thấy chính là Jennifer. Jennifer làm việc cho tờ Nguyệt Cầu. Nàng đã gài
tôi. Có lẽ nàng còn là John Doe nữa kìa. Còn ai dính líu vào vụ này nữa?
Derek ư? Cậu George? Mấy tay thám tử về tội phạm tình dục? Má và ba?
Còn ai biết nữa? Có lẽ David Batty, cựu cầu thủ của Leeds United và cựu
cầu thủ nước Anh chăng?

Khi về đến căn chung cư thì tôi gọi lớn tên nàng.
Tôi vào từng phòng và kêu: “Jennifer, có nhà không?” Tôi gõ cửa phòng

vệ sinh hỏi: “Có ai trong đó không?” Không có ai trong nhà cả. Rồi tôi nhìn
đồng hồ trên bếp. 13:07. Tôi đi vào phòng mình và cởi đồ ra. Giờ thì chúng
gần khô rồi và cứng như giấy bìa. Tôi treo chúng ra ngoài cửa sổ, nhét vào
khe dưới cùng của khung cửa. Tôi mặc áo thun polo và áo choàng rồi trở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.