BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG- SỰ TRỪNG PHẠT - Trang 112

mấy cảnh sát đang kiểm tra hiện trường, người dẫn đầu là cảnh sát cốt cán
của phòng kĩ thuật, tên là Lưu Sướng.

“Có manh mối gì không?” La Phi đoán công việc kiểm tra hiện trường

đã đến hồi kết thúc, liền đến bên cạnh Lưu Sướng hỏi.

“Chỉ tìm thấy nửa dấu chân.” Lưu Sướng lắc đầu đáp, “Sợ là không có

giá trị lớn.”

La Phi đã có chuẩn bị tâm lý về tình hình này, dù sao chuyện mất đồ

trang sức cũng đã xảy ra từ sáu hôm trước. Trong sáu ngày này, Trang Tiểu
Khê chắc chắn đã quét dọn phòng ốc nhiều lần, cho dù tên bắt cóc có để lại
dấu vết, lúc này cũng rất khó khôi phục. Có thể tìm thấy nửa dấu chân đã là
một bất ngờ đáng mừng. Chỉ là căn cứ vào đâu để đưa ra phán đoán “giá trị
không lớn?”

“Dấu chân tìm thấy ở trên mặt cửa ngoài nhà, anh xem.” Lúc này Lưu

Sướng lại dẫn La Phi ra cửa, chỉ vào một vị trí phía dưới trên mặt cánh cửa
nói, “Vốn là chúng tôi định xem xem trên cánh cửa có vân tay của kẻ khả
nghi không, kết quả phát hiện thấy nửa dấu chân này.”

Cánh cửa gỗ màu ghi xám, phải ngồi xuống nhìn thật kĩ mới có thể

nhìn thấy nửa dấu chân đó, phán đoán sơ bộ chắc đây là dấu nửa trước bàn
chân của một người đàn ông. Cửa mở theo hướng bên trong, dấu chân này
xem ra giống như có người muốn đá cho cửa mở ra. Nhưng người lấy trộm
đồ trang sức đã dùng chìa khóa mở cửa để vào nhà một cách bình thường,
hắn hoàn toàn không cần phải đá vào cánh cửa. Cho nên đúng là dấu chân
này không có giá trị gì lớn, có thể chỉ là một người đi ngang qua nào đó đùa
nghịch lưu lại.

Hơn nữa thời gian lưu dấu chân cũng rất khó phán đoán vì không có

người nào đặc biệt chú ý lau cánh cửa khi quét dọn phòng. Như vậy, đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.