BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG- SỰ TRỪNG PHẠT - Trang 140

Doãn Kiếm hơi sốt ruột, cậu đã rất muốn hỏi, nhưng La Phi vẫn ngồi

yên lặng điềm tĩnh, nên cậu không dám đường đột lên tiếng.

Cuối cùng người đàn ông cũng nuốt ngụm trà, lúc này anh ta mới mở

mắt ra, nhìn về phía La Phi và Doãn Kiếm. Dáng người anh ta vốn đã cao
to, thêm vào đó lại ngồi trên chiếc ghế của sếp cũng rất cao, ánh mắt anh ta
tràn đầy khí thế mang sức ép của bề trên.

La Phi và anh ta nhìn nhau, ánh mắt anh rất điềm tĩnh.

Một lát sau, người đàn ông lên tiếng: “Tôi không biết sếp của các anh

là ai. Nhưng tôi nói cho các anh biết: Vương Cảnh Thạc đang nợ tôi hơn ba
trăm nghìn tệ, trước khi hắn trả xong nợ cho tôi, đừng có kẻ nào xen vào.
Hiểu không?” Anh ta nói một cách chậm rãi, nhưng mỗi một chữ đều được
nhấn rất rõ ràng, như muốn cố ý thể hiện sức mạnh to lớn tiềm ẩn trong cơ
thể mình.

Thấy La Phi và Doãn Kiếm không đáp lời, gã đầu trọc ở cửa liền quát:

“Anh Tường đang hỏi chúng mày đấy? Nghe thấy không?”

La Phi vẫn không nói gì, chỉ tiếp tục chăm chú nhìn kĩ người đàn ông

được gọi là “anh Tường”. Anh không hề cố ý tập trung vào ánh mắt nhưng
ánh nhìn của anh vẫn có một áp lực đặc biệt nào đó. Khí thế của anh Tường
cứ thế vô thức bị át dần. Anh Tường khẽ liếm môi, anh ta có vẻ không thể
trụ được nữa, rất muốn đưa mắt nhìn đi chỗ khác, dừng cuộc đấu mắt với
La Phi, nhưng lại không cam tâm để mình rơi vào tình trạng thất thế như
vậy, đành cố giữ nguyên hiện trạng.

La Phi hơi nhếch mép, gương mặt thoáng có nét cười. Sau đó anh nhìn

chằm chằm vào anh Tường hỏi: “Cho nên, cái đám gọi là “bạn” giúp
Vương Cảnh Thạc gây sự ở bệnh viện Nhân Dân, chính là các anh, đúng
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.