BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG- SỰ TRỪNG PHẠT - Trang 145

Vương Cảnh Thạc không chỉ là một gã vô lại, mà còn là loại vô tích sự bỏ
đi.

Ngoài ra còn một điểm chung nữa là: Từ Tiểu Duyên và Vu Tường

đều nhắc đến chuyện trong tay Vương Cảnh Thạc có một khoản tiền! Đây
hiển nhiên là một chi tiết đáng chú ý.

La Phi tiếp tục hỏi kĩ thêm về chi tiết này: “Sao anh biết là mấy hôm

nay anh ta có tiền?”

“Bởi vì hắn bắt đầu chơi trò mất tích mà.”

“Ừm?” La Phi không rõ logic trong chuyện này.

Vu Tường giải thích: “Lúc trước không phải tôi đã nói rồi đấy thôi?

Vương Cảnh Thạc vẫn còn nợ tôi hơn ba trăm nghìn tệ. Thái độ của hắn là
cốc đã mẻ thì ném cho vỡ hẳn, tiền thì không có, chỉ có cái mạng đểu.
Chúng tôi có tóm hắn cũng không có tác dụng gì, cùng lắm cũng chỉ có thể
nện cho một trận - mà còn không dám nặng tay, đánh quá đà còn phải mất
tiền cho hắn đi khám bệnh. Cho nên thường thì hắn cũng không tránh mặt
chúng tôi. Nhưng một khi có tí tiền trong tay, là hắn sẽ trốn mất.”

La Phi “ồ” lên một tiếng, lại hỏi: “Thế lúc có tiền, anh ta sẽ trốn đi

đâu?”

“Đa phần là tìm một chỗ ăn uống chơi bời, hưởng thụ cho đã đời.

Nhưng cụ thể là đi đâu thì rất khó nói.” Vu Tường xòe tay nói, “Nếu không
thì chúng tôi cũng không đến nỗi phải canh trước cửa nhà vợ cũ của hắn.”

La Phi nhớ đến trạng thái phản ứng dữ dội của Từ Tiểu Duyên khi vừa

gặp mình, tâm trạng đó chắc chắn là do bị những kẻ đòi nợ quấy nhiễu. Nên
anh liền nói với Vu Tường bằng giọng cảnh cáo: “Hai vợ chồng họ đã ly dị
rồi, chuyện nợ nần không liên quan gì đến vợ con anh ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.