BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG- SỰ TRỪNG PHẠT - Trang 143

La Phi nheo nheo mắt: “Nửa năm trước, bố của Vương Cảnh Thạc mất

ở bệnh viện Nhân Dân, lúc đó anh đã cho người đến bệnh viện để gây sự
đúng không?”

“Anh nói việc này ấy à... Dà, chúng tôi cũng không còn cách nào khác

mà.” Vu Tường giải thích bằng giọng điệu kể khổ, “Tôi dám cho Vương
Cảnh Thạc vay tiền, là vì thấy tiền lương hưu của bố anh ta rất cao. Kết quả
lại xảy ra sự cố điều trị. Ông bố mất đi, tiền nợ của chúng tôi cũng rất khó
đòi, đúng không? Thế nào cũng phải đòi bệnh viện bồi thường một chút
chứ? Vương Cảnh Thạc không có bản lĩnh đó, tôi đứng ra giúp anh ta, cũng
có thể hiểu được mà.”

“Lý Tuấn Tùng chính là vị bác sĩ để xảy ra sự cố đó, chính vì các anh

gây sự như vậy, nên sau đó đã bị bệnh viện đuổi việc.”

“Ồ, người anh nói chính là bác sĩ Lý ấy à? Anh ta tên là Lý Tuấn Tùng

à? Tôi đúng là không còn nhớ rõ nữa.”

La Phi liền nói thẳng vào trọng điểm: “Sau đó các anh có đến kiếm

chuyện với Lý Tuấn Tùng không?”

“Kiếm chuyện với anh ta để làm gì?”

“Bệnh viện bồi thường một trăm bảy mươi nghìn tệ, chắc là còn lâu

mới đủ để Vương Cảnh Thạc trả nợ đúng không? Các anh không muốn đòi
thêm tí tiền từ Lý Tuấn Tùng sao?”

“Đòi gì từ anh ta chứ, người ta đã bị đuổi việc rồi...” Vu Tường lắc lắc

cái đầu nói đãi bôi mấy câu, nhưng khi chạm phải ánh mắt của La Phi, anh
ta lại co vòi vội sửa, “Ừm, cái này... Thực ra chúng tôi có đến tìm anh ta,
nhưng hoàn toàn không có tác dụng, nên về sau không đến nữa.”

“Ồ, tại sao lại không có tác dụng? Lý Tuấn Tùng là một người rất yếu

đuối đúng không? Các anh mà lại không dọa được anh ta?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.