BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG- SỰ TRỪNG PHẠT - Trang 169

bênh vực hắn trước mặt mẹ.

Coi như tìm ra được một lý do có thể chấp nhận chuyện đòi tiền của

đối phương, La Phi bèn gật đầu bảo: “Thôi được, chỉ cần anh nói rõ ràng,
năm trăm tệ thì năm trăm tệ.”

Vương Cảnh Thạc tựa người vào ghế, lấy làm hài lòng. Sau đó hắn bắt

đầu thủng thẳng kể. “Chuyện này à, là như thế này. Tuần trước có người
gửi đến nhà tôi một bức thư, thông tin người nhận viết tên tôi. Con gái tôi
đã nhận giúp, sau đó đưa cho tôi. Trong thư có một tấm vé xem thi đấu
bóng đá và một tờ vé xổ số. Tấm vé xem thi đấu bóng đá chính là trận tối
hôm kia, tờ vé xổ số cũng liên quan đến trận đấu đó, so giải kiểu kép, trị giá
hai nghìn tệ, đặt cược kết quả là hai đội hòa.”

La Phi chau mày: “Cho nên anh mới xuất hiện ở hiện trường diễn ra

trận đấu? Anh có được hơn bốn nghìn tệ là do trúng xổ số?”

“Đúng thế. Tôi không hứng thú với bóng đá lắm, nhưng có tờ vé số trị

giá lớn như vậy trong tay, thế nào cũng phải đến hiện trường nhòm ngó tí
chứ.” Vương Cảnh Thạc đắc ý nói, “Hơn nữa, tôi đến nhòm một cái, đúng
là trúng thưởng luôn.”

“Thế tại sao anh lại có áo cầu thủ màu đỏ?” Nếu không phải là fan

hâm mộ bóng đá, chắc chắn không chuẩn bị trước áo cầu thủ chứ.

“Cái áo đó được phát khi vào sân vận động. Có người đứng ở cửa vào

khan đài, thấy tôi không mặc áo cầu thủ liền phát cho tôi một cái, không
mất tiền.”

Chuyện này cũng hợp lý, người phát áo chắc là người của câu lạc bộ

fan hâm mộ của đội khách. La Phi lại hỏi: “Người viết thư cho anh là ai,
anh có biết không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.