BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 1175

Ngô Quỳnh cười dí dỏm, “Lúc trước em còn cứ tưởng anh là người

mình đồng da sắt, không những không có bất cứ ham muốn gì, hơn nữa còn
có thể không ăn không uống kia đấy.”

Đinh Chấn không nói gì, anh ta chỉ chăm chú nhìn cô gái, mang theo

thần sắc tham lam và không nỡ rời xa. Ngô Quỳnh rõ ràng đã hiểu nhầm
cảm xúc của Đinh Chấn, mặt cô chợt đỏ ửng. Cô vội vàng cầm hộp cơm
bước ra ngoài phòng. “Em đi một lát sẽ về ngay.”

Đây là câu nói cuối cùng của cô đối với Đinh Chấn. Khoảng mười lăm

phút sau, Ngô Quỳnh bước đi từ hướng nhà ăn của khoa Môi trường quay
trở về tòa nhà. Trong tay cô cầm hộp cơm nóng hổi, tâm trạng cũng như
được tắm gội dưới ánh nắng mặt trời, tràn ngập cảm giác dịu dàng ấm áp.
Nhưng khi cô vừa rẽ quành, gần đến tòa nhà, cảnh tượng kỳ quái xuất hiện
trước mắt lại khiến cô ngẩn người đứng im tại chỗ: rất nhiều cảnh sát và xe
cảnh sát tập trung ở xung quanh tòa nhà, gần như đã vây kín cả tòa nhà. “Đã
xảy ra chuyện gì vậy?”

Ngô Quỳnh bước đến đoàn người hiếu kỳ đang vây quanh, lên tiếng hỏi.

“Tôi cũng không rõ nữa. Hình như cảnh sát đến bắt người, và hình như, ở
trên lầu có người muốn tự sát.”

Người lên tiếng là một cậu thanh niên, qua cách ăn mặc của cậu chắc là

nhân viên bảo vệ của bãi đỗ xe. Thấy ánh mắt Ngô Quỳnh mơ màng không
tìm thấy mục tiêu, cậu ta bèn giơ cánh tay chỉ lên phía trên cao: “Cô nhìn
kìa, ở tầng 8, có nhìn thấy người đấy không?”

Ngô Quỳnh nhìn theo hướng tay chỉ của cậu thanh niên, quả nhiên có

một bóng người đang đứng ở ô cửa sổ căn phòng nào đó ở tầng 8. Vị trí nơi
anh ta đứng kề ngay sát viền cửa sổ, gần như chỉ một cơn gió là có thể thổi
anh ta xuống dưới. 222 Ngô Quỳnh kêu lên một tiếng kinh hãi, hộp cơm
trong tay liền rơi xuống đất. Cậu thanh niên ở bên cạnh cô vội vàng né
tránh, đồng thời kêu lên kinh ngạc: “Cô sao thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.