BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 1282

Người thanh niên hình như lấy làm lạ tại sao La Phi lại hỏi một vấn đề

vô vị như vậy, anh ta làm một phép so sánh, “Ví dụ như hôm nay tôi giết
chết Trần Thiên Tiều, nếu như không phải bị anh khóa lại, vậy thì ngày mai
con số trong một tài khoản ngân hàng nào đó của tôi sẽ có thêm số tài sản
vài trăm vạn tệ.”

La Phi cười tự trào, trách mình sao lại quên được tư duy hành sự của đối

phương: Trong con mắt của Eumenides, tài sản của bất cứ “kẻ ác”

nào đều đáng bị tước đoạt. “Được rồi, tôi đã trả lời đủ nhiều rồi.”

Người thanh niên lúc này cũng nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt La Phi,

“Tôi hy vọng sau đây anh cũng có thể thành thực trả lời một số câu hỏi
trong lòng tôi.”

La Phi cũng nhìn lại đối phương, cũng nghiêm túc gật đầu. Người thanh

niên đưa ra câu hỏi đầu tiên: “Sau khi Đinh Chấn chết, anh đã bắt đầu đoán
ra được thân phận của tôi, vậy tại sao anh lại không bắt tôi?”

La Phi trả lời rất thoải mái: “Bởi vì tôi không có đủ chứng cứ, và cậu thì

lại có thân phận chứng minh. Đồng thời tôi cũng không thể hy vọng có thể
thông qua thẩm vấn để đạt được điều gì đó từ miệng cậu.”

“Vậy thì tất cả mọi việc anh làm sau này đều là đang giăng bẫy tôi phải

không? Để có được chứng cứ mà anh mong muốn?”

Lần này La Phi thoáng do dự, sau đó hỏi ngược lại: “Cậu ám chỉ những

thứ gì?”

“Khi mở cuộc họp lần đó, anh giao tư liệu và ghi âm của “vụ án 1.30”

cho tôi, anh còn nói với các thành viên của tổ chuyên án, hy vọng thông

qua hướng dẫn tâm lý để ngăn cản hành vi giết chóc của Eumenides. Cho
dù như vậy sẽ mất đi cơ hội bắt được Eumenides.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.