BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 249

chứng tỏ anh cũng đã ngừng thở rồi. 185 Liễu Tùng giơ ngón tay trỏ bên
phải ra, run rẩy đưa đến dưới lỗ mũi Hùng Nguyên, và ở đó đã không còn
cảm nhận thấy sự sống nữa. Sau khi ngơ ngác giây lát, Liễu Tùng đột nhiên
nhảy dựng lên giống như một con sư tử nổi giận. “Khốn nạn, khốn nạn! Tao
đ. mẹ mày!”

Cậu điên cuồng gào thét, giọng nói run rẩy như sắp khóc, sau đó cậu

vung vẩy khẩu súng định nhảy xuống khỏi xe. “Quay lại!”

Hàn Hạo chồm người giữ Liễu Tùng ở lại trong xe, đồng thời anh quay

sang hét lên với Doãn Kiếm, “Mau lái xe! Còn đợi gì nữa, sắp nổ rồi!”

Doãn Kiếm như choàng tỉnh khỏi cơn mê: bây giờ thời gian cách 1 giờ

sáng đã không còn lại bao nhiêu nữa! Cậu vội vàng vào số, nhấn mạnh chân
ga, chiếc xe cảnh sát sau khi lượn nửa vòng trước cửa mỏ động, thì lao
nhanh ra khỏi con đường núi ngoằn ngoèo giống như hỏa tiễn. “Để tôi
xuống xe, tôi phải đi tìm hắn, tôi phải giết chết hắn!”

Liễu Tùng vẫn gầm lên điên dại, còn Hàn Hạo thì ra sức đè chặt cậu ta

xuống. Xe cảnh sát vẫn lao càng lúc càng nhanh. Cuối cùng cậu từ bỏ việc
giãy giụa, mà lại bắt đầu gào khóc. Hàn Hạo cũng ủ ê ngồi thừ người ở
buồng phía sau xe cảnh sát. Ở cách anh không xa, cơ thể của Hùng Nguyên
vẫn còn lưu lại chút hơi ấm, nhưng người đội trưởng đội cảnh sát đặc nhiệm
dũng mãnh này đã không thể nào có thể mở mắt ra được nữa rồi. Giây lát
sau, Hàn Hạo dùng hai bàn tay túm lấy tóc mình, phát ra tiếng thét trầm
buồn bị nỗi đau đè nén: “A...”

Cùng với tiếng thét của Hàn Hạo, tiếng nổ trong mỏ động cũng nổ vang

đúng giờ đã định. Trong cơn chấn động và ánh lửa bập bùng, lớp than đá
sụp đổ tích đầy nơi cửa động, xác Bành Quảng Phúc và tất cả những dấu
vết, manh mối tại hiện trường cũng đều bị chôn sâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.