BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 247

cả hai cùng đồng thời ngửi thấy mùi máu tanh nồng. Ánh sáng đèn pin lập
tức lay động, chiếu sáng được hình ảnh thảm thương ở gần cửa động: chiếc
còng tay điện tử khóa Bành Quảng Phúc đã mở ra, nhưng Bành Quảng Phúc
lại không vì thế mà có được sự tự do. Hắn mềm nhũn người ngã vật dựa
vào dàn giáo, ở nơi cổ trào ra lượng máu lớn, từ cơ thể hắn không nhìn thấy
dấu tích của chút sự sống nào. Và một hình ảnh khác lại khiến cho Liễu
Tùng người đầu tiên chạy đến hiện trường gần như sụp đổ, ở vị trí cách thi
thể của Bành Quảng Phúc khoảng hai, ba mét, Hùng Nguyên cũng ngửa
mặt nằm sóng soài dưới đất. Người đội trưởng tráng kiện của đội cảnh sát
đặc nhiệm đang gắng sức giữ chặt lấy yết hầu của mình, nhưng cùng với
nhịp thở dồn dập của anh, từng luồng máu tươi vẫn cứ liên tục trào qua kẽ
các ngón tay, không thể nào ngăn lại được. Rõ ràng, yết hầu của anh cũng bị
thương nặng, tình thế vô cùng nguy ngập! “Đội trưởng!”

Liễu Tùng kêu lên đau đớn, cậu tranh lên trước quỳ hai chân xuống đất,

ôm Hùng Nguyên vào lòng. Hùng Nguyên vẫn còn lưu lại chút thần trí mơ
màng, anh cố gắng mở mắt ra, nhìn thấy cấp dưới thân tín của mình, thoáng
lộ ra thần sắc như được an ủi, sau đó anh há miệng, muốn nói gì đó, nhưng
hơi thở của anh vừa đến chỗ yết hầu liền bị chặn lại. Bởi vì ở đó hiện rõ lên
một vết dao cứa đáng sợ, anh đã không thể nào đưa rung động của luồng
khí truyền tới dây thanh quản, chỉ có thể tích tụ từng bong bóng máu dồn tụ
lại nơi vết thương. Hàn Hạo thoạt tiên ngẩn người, tiếp đến anh cũng quỳ
xuống bên cạnh Hùng Nguyên. Sau khi nhìn rõ tình trạng thê thảm của
Hùng Nguyên, anh đau khổ 184 nhắm mắt lại, hình như không nỡ nhìn.
Đồng thời anh run rẩy nói: “Đội... đội trưởng Hùng?”

Hùng Nguyên nghe thấy giọng nói của Hàn Hạo, ánh mắt vốn đã tối sầm

của anh lại cố gắng sáng rực lên một cái, sau đó anh dùng tàn lực cuối cùng
ngẩng đầu lên, hai tay nắm lấy cánh tay Hàn Hạo, đường gân trên cổ tay nổi
rõ mồn một. Hàn Hạo quay đầu lại nhìn thẳng vào Hùng Nguyên, và ánh
mắt của Hùng Nguyên có ma lực như mang theo cái móc câu, cắm sâu vào
trong tâm hồn của Hàn Hạo. Đột nhiên, Hàn Hạo hình như nhận thức ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.