BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 319

mở. Hai phút chênh lệch đó, mười tám năm chờ đợi, tất cả đều đã có lời giải
thích hợp lý. Anh hận một nỗi không thể lập tức bay đến trước mặt người
đó! Tất cả mọi tâm trạng đang tích tụ trong lồng ngực anh, gần như muốn
khiến anh nổ tung. Anh không tài nào chịu đựng kéo dài thêm giây phút nào
nữa, anh chỉ muốn hỏi một câu: tại sao?! Hai mươi phút sau, La Phi đến
được nơi cần đến. Căn nhà rách nát ở ngõ nhỏ đó, căn nhà nhỏ tối tăm âm u
đó. Nhưng trái tim hừng hực của anh chợt tái lạnh. Vì anh biết anh đã đến
muộn. Cửa căn nhà đang mở, nhưng bên trong lại không có ai. Sau khi La
Phi bước vào căn phòng nhỏ, phát hiện ra căn phòng lộn xộn hơn mấy lần
trước anh đến, bàn ghế bị lật đổ, chăn bị xé rách, những đồ đồng nát cũng
vung vãi khắp sàn nhà. La Phi biết không phải mình đến muộn, mà là đến
quá muộn! Không chỉ cái người đó đã rời khỏi đây, mà sau đó còn có một
số người khác đã đến đây, những người này rõ ràng là muốn tìm kiếm thứ gì
đó. Người đó đã đi đâu nhỉ? Những người đến sau đang tìm kiếm thứ gì?
Họ có tìm thấy không? Hàng loạt câu hỏi quấn chặt lấy trí não La Phi, anh
trầm tư suy nghĩ, nhưng nhất thời không có chút manh mối nào. Đúng vậy,
người đó biết mình sẽ đến tìm, lần trước khi mình đưa ra câu hỏi về sự
chênh lệch hai phút đó, anh ta chắc chắn biết mình sẽ đến tìm. Bởi vì anh ta
quá hiểu mình, anh ta biết rõ, thời gian chênh lệch hai phút đó sẽ trở thành
điểm then chốt để mình đột phá được tất cả những mớ bòng bong! Cho nên
anh ta đã bỏ đi trước. Có lẽ lúc này đây anh ta đang ở một góc nào đó lén
quan sát mình, đồng thời cũng đang đắc ý cười thầm nhỉ? 239 La Phi căm
hận biểu hiện ngu ngốc của mình. Manh mối then chốt đã lộ ra trước mắt
mình, nhưng mình lại không kịp thời phá giải. Anh thậm chí còn chạy đến
trước mặt người đó để tìm kiếm đáp án, thật đúng là xin hổ bộ da! Hồi
tưởng lại, thực ra còn có một manh mối cũng rất rõ, nhưng mình lại nhìn
mà không thấy! Ví dụ như đoạn nhật ký về vụ án mà Trịnh Hách Minh để
lại, La Phi nhớ rất rõ trong đó có ghi chép lời miêu tả của người may mắn
sống sót trong vụ nổ như sau: “Ngày 25 tháng 4 năm 1984, mưa nhỏ. Cuộc
điều tra của mấy hôm trước chẳng thu được gì, nhưng hôm nay cuối cùng
cũng đã có cơ hội cứu vãn. Buổi chiều, người nam giới tại hiện trường vụ
nổ cuối cùng cũng tỉnh lại. Nhưng khi tôi tiến hành lấy lời khai của anh ta,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.