BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 490

Giám đốc Tống tiếp lời La Phi, bổ sung thêm: “Nếu như ông ấy có thể

tiếp tục đảm nhận vị trí đội trưởng đội cảnh sát hình sự tỉnh thành, e rằng vụ
huyết án đó cũng sẽ không kéo dài đến tận hôm nay.”

Đúng vậy, La Phi muốn tán đồng giả thiết này. Nếu như năm đó có Đinh

Khoa, nhân vật truyền kỳ này đích thân trấn giữ, cho dù Viên Chí Bang là
thiên tài như vậy, cũng khó có thể trở thành đối thủ của ông ấy được. “Sau
đó Đinh Khoa đã đi đâu vậy?”

La Phi cuối cùng không kìm lòng được, lên tiếng hỏi: “Sau khi tôi tốt

nghiệp rời khỏi tỉnh thành, những việc xảy ra sau đó, tôi không biết rõ lắm.”

“Sau khi ông ấy khỏi bệnh và ra khỏi ngành, vẫn luôn tĩnh dưỡng ở một

vùng quê hẻo lánh, sống cuộc sống ẩn dật. Nhưng lúc đó, cảnh sát vẫn
thường thông qua các con đường để tìm thấy ông ấy. Khi xảy ra những vụ
án hóc búa, đồng nghiệp cấp dưới trước đây của ông ấy vẫn thường đến nhờ
ông ấy giúp đỡ. Mặc dù ông ấy không hề muốn dây dưa gì tới những công
việc thế tục này, nhưng trong vài năm vẫn giúp cảnh sát phá được không ít
vụ án lớn. Chỉ có điều mỗi lần cảnh sát xử lý vụ án đến cảm ơn, ông đều
nói: “Các anh lần sau đừng đến tìm tôi nữa nhé. Nếu các anh còn đến, tôi sẽ
trốn ở một nơi không ai có thể tìm thấy được nữa.”

Lúc đó mọi người cũng chỉ coi đó là câu nói đùa, nhưng không ngờ câu

nói đùa này lại có ngày biến thành sự thật.”

Giám đốc Tống nói đến đây, tự thở dài cảm thán, sau đó mới nói tiếp,

“Đó là năm 1992, đã tròn mười năm rồi. Tỉnh thành lại xảy ra một vụ án lớn
gây rúng động một thời, vụ án này chắc cậu cũng đã nghe nói.”

“Là vụ án chia cắt thi thể 1.12 phải không?”

La Phi chợt dựng lông mày, vụ án lớn xảy ra mười năm trước gây chấn

động nhất phải kể đến vụ án này. “Đúng vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.