BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 589

Qua câu hỏi của La Phi, người phụ nữ lúc này cũng cảm thấy có gì đó

không ổn, cô trừng mắt nhìn cậu ta, hỏi: “Cậu có ý đồ gì?”

“Nói mau! Có chuyện gì?”

Liễu Tùng mạnh tay, cậu chàng không chịu đựng nổi, liên tục xin tha:

“Nhẹ tay chút, nhẹ tay chút... tôi nói, tôi nói... là có người đưa cho tôi tiền,
bảo tôi bán rẻ.”

Liễu Tùng lập tức ngẩng đầu đánh mắt về phía La Phi, gương mặt cậu

vô cùng nặng nề. Liễu Tùng không đợi đối phương dặn dò, cậu thít chặt tay,
nghiêm giọng hỏi: “Là ai? Hắn ở đâu!?”

“Ối ối, ối ối! Tôi không quen anh ta... thật đấy... thật sự không quen!”

Cậu chàng đau quá đến nỗi nói không lưu loát nổi. La Phi khẽ thở dài,

nói với Liễu Tùng: “Cứ thả cậu ta ra đi, để cậu ta từ từ nói cho rõ.”

Liễu Tùng cũng lắc đầu, cậu chàng kém cỏi trước mắt đây đúng là

không giống Eumenides. Cậu nhanh chóng lục soát khắp người đối phương,
sau khi xác định không có hung khí bèn thả đối phương ra, nhưng hai tay
vẫn cảnh giác giữ chặt cánh tay của cậu ta. “Rốt cuộc là có chuyện gì, nói
cho rõ xem!”

La Phi hạ thấp nhưng nghiêm giọng hỏi. Cậu chàng cắn răng vung vẩy

cái cổ tay vừa bị kẹp chặt, nhăn nhó nói: “Tôi ở chợ bán hoa quả, sau đó có
một người nam giới đi đến, anh ta đưa cho tôi 200 tệ và bảo tôi bán rẻ táo
cho bà chị này. Tôi... tôi cũng không nghĩ gì nhiều, tôi còn tưởng người
nam giới đó và bà chị đây có... có chuyện mờ ám kia.”

148 “Thằng khốn!”

Vợ Hoàng Kiệt Viễn bèn nổi giận, chỉ vào cậu ta, chửi: “Mấy đứa lưu

manh chúng mày, nói nhăng nói cuội gì đấy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.