BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 627

“Đúng vậy. Lúc đó tôi cũng tưởng nguy hiểm đã được hóa giải. Nhưng

chính lúc chúng tôi chờ đợi chuẩn bị xuất phát, tiếng súng đã vang lên.”

174 “Tại sao?!”

Người thanh niên lại một lần phát ra câu hỏi chất vấn đầy đau khổ, “Là

mệnh lệnh của Đinh Khoa sao?”

“Không phải. Trên thực tế, đội trưởng sau khi nghe thấy tiếng súng cũng

kinh ngạc như chúng tôi. Sau đó, chúng tôi cùng lao vào trong phòng.”

“Ông... nhìn thấy gì?”

Rõ ràng biết là một khung cảnh khiến mình đau khổ, nhưng người thanh

niên vẫn hy vọng có được lời miêu tả của người tận mắt chứng kiến. “Nghi
phạm trúng đạn giữa trán, đã chết ngay tại chỗ, con tin bình an vô sự. Viên
Chí Bang ôm đứa bé đó, cậu ta ấn chặt đầu đứa bé vào lòng mình, không để
nó nhìn thấy thảm kịch trước mắt.”

Người thanh niên lại một lần nữa hồi tưởng lại cảnh tượng nào đó: chú

ấy đột nhiên ôm mình thật chặt, hắn vùi đầu vào lồng ngực đối phương,
cảm thấy rắn chắc và ấm áp. Khúc nhạc vui vang bên tai đã thu hút phần
lớn sự chú ý của mình, hắn hình như cũng nghe thấy tiếng nổ, nhưng hắn
vốn không biết nó mang ý nghĩa gì... Nhưng lúc này đây, những hình ảnh
tưởng như đẹp đẽ trong ký ức lại đang trùng khớp với hiện thực tàn khốc,
nảy sinh một thứ áp lực khiến người ta ngạt thở. Hắn nắm chặt tay, sức
mạnh của nỗi đau đang tích tụ ở đó, cánh tay cũng run rẩy theo. “Đứa bé đó
hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, thậm chí nó còn ngân nga theo
lời ca khúc thiếu nhi ở trong tai nghe... có phải vậy không?”

Hắn lẩm nhẩm, giọng nói nghẹn ngào và khàn đặc. “Đúng vậy.”

Hoàng Kiệt Viễn trầm mặc giây lát, lại bổ sung, “Thực ra, tai nghe đeo

cho đứa bé, vặn âm lượng rất lớn. Cũng là suy xét đến việc nhỡ may xảy ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.