BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 736

“Giảng sư tâm lý học?”

Đỗ Minh Cường thoáng ngẩn người, rồi lại cười “ha”

một tiếng, “Thảo nào mà ánh mắt cô lại sắc như kim thế. Nghe nói các

cô chỉ cần nhìn vào mắt của người khác, là có thể phán đoán ra được suy
nghĩ trong lòng đối phương? Thực là đáng sợ! Xem ra sau này khi nói
chuyện với cô, tốt nhất là tôi nên nhắm mắt lại.”

Anh ta nói vậy, thật không ngờ lại nhắm mắt thật. Sau đó anh ta còn cố ý

lúc lắc đầu: “Thế nào? Bây giờ cô còn có thể nhìn ra được trong lòng tôi
nghĩ gì không?”

Mộ Kiếm Vân nhìn hành động kỳ quái của đối phương mà cảm thấy dở

khóc dở cười. Còn Liễu Tùng thì cuối cùng cũng không nhẫn nại thêm được
nữa, cậu gõ tay thật mạnh xuống bàn, hét lên: “Được rồi! Chúng tôi không
có thời gian cười cợt với anh, đề nghị anh nghiêm chỉnh chút đi!”

Đỗ Minh Cường mở mắt ra, bộ dạng cợt nhả trên mặt cũng biến mất.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, anh ta chợt trở nên trịnh trọng và nghiêm
túc, nhất thời khiến Mộ Kiếm Vân và Liễu Tùng còn không kịp thích ứng.
“Đúng vậy, chúng ta không có thời gian để cười cợt.”

Lại nghe thấy Đỗ Minh Cường nghiêm mặt nói, “Nhưng thái độ nghiêm

chỉnh thì cần xuất phát từ cả hai phía. Nếu như các vị vẫn đối xử với tôi như
phạm nhân, vậy thì giữa chúng ta lại thiếu hụt bầu không khí bàn luận một
cách nghiêm túc rồi.”

Trong phòng thẩm vấn xuất hiện khoảng trầm mặc tạm thời. Đỗ Minh

Cường lúc lắc còng tay, lần này anh ta không đưa ra yêu cầu, nhưng rõ ràng
anh ta đang chờ đợi điều gì đó. 253 Cục diện sống sượng này kéo dài trong
giây lát, Mộ Kiếm Vân hét với ra bên ngoài phòng: “Đến mở khóa còng tay
cho anh ta nhé!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.