mình. Đinh Chấn lại nhìn La Phi cười cười: “Song phản ứng của cảnh sát
các vị cũng chậm quá. Từ mười tám năm trước tôi đã biết vụ án này có vấn
đề rồi.”
Vậy là anh ta cũng biết một số tình hình? La Phi không hỏi tiếp, chỉ
dùng ánh mắt để thể hiện sự hồ nghi của mình - rõ ràng là đối phương đang
cố ý vòng vo, nếu cứ vờn theo anh ta thì có lẽ sẽ là quá ngốc nghếch. Đinh
Chấn rất rõ La Phi đang muốn điều gì, bởi vậy anh ta nói nhấn mạnh thêm
một lần nữa: “Tôi không hề biết về chi tiết của vụ án đó - Tôi biết vụ án này
có vấn đề là vì nó mà bố tôi đã vứt bỏ sự nghiệp cảnh sát hình sự của
mình.”
“Bố anh xin từ chức là do vụ án này?”
Thông tin này khiến La Phi rất kinh ngạc, Mộ Kiếm Vân đứng bên cạnh
cũng rất ngỡ ngàng: Nếu như chuyện đó là thật, vậy thì quả là vụ án 1.30 có
chút gì đó đáng ngờ. Đinh Chấn cười lạnh lùng hỏi lại: “Vậy các vị nghĩ là
vì cái gì?”
275 “Phía cảnh sát nói là: lý do sức khỏe, làm việc quá sức.”
La Phi mở đầu bằng mấy chữ “phía cảnh sát nói”
, rõ ràng là đã nảy sinh mối nghi ngờ rất lớn đối với độ tin cậy của thông
tin này. “Vì sức khỏe mà có thể khiến ông ấy từ bỏ cuộc đời cảnh sát hình
sự của mình sao?”
Đinh Chấn chầm chậm lắc đầu, “Các người chả hiểu gì về bố tôi cả. Ông
ấy là người có thể từ bỏ tất cả để phá án. Vì lý do sức khỏe có thể khiến ông
dừng lại? Hi hi, trừ khi là ông mệt đến chết trên chính hiện trường vụ án.”
La Phi quay đầu nhìn Mộ Kiếm Vân. Thần thái của hai người đều có
khuynh hướng đồng tình với cách nói của Đinh Chấn. Đối với họ, Đinh
Khoa là một nhân vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết, bản thân họ cũng