BẢN TIN CHIỀU - Trang 146

tôi nhất trí với Margot. Hãy vì Chúa, Crawf ạ! Anh phải tỉnh mới được!
Anh không thể lĩnh của hãng ngần ấy tiền và tiếp tục là “một trong những
thằng nhóc mới lớn” bạ đâu nói đấy được”.
Chippingham không hiểu tại sao ông lại phải hứng chịu tất cả mọi loại đạn
của những người chủ mới. Cứ để cho những người làm việc lâu năm khác,
kể cả Sloane và Insen phải gánh chịu nữa chứ! Và ông chủ tịch Phân ban
tin còn có một lý do nữa khiến ông bực bội. Hôm nay là thứ năm. Ông dự
định tối nay sẽ đi nghỉ cuối tuần một cuộc nghỉ ngơi dài, tràn ngập tình yêu
với Rita Abrams ở Minnesota; Rita đã tới đó từ tối hôm trước. Ông nhất
thiết không muốn chuyện cãi lộn xúi bẩy xảy ra trong khi ông đi vắng.
“Tôi vẫn muốn trở lại cái vấn đề mà chúng ta đã đề cập tới lúc đầu” Sloane
nói: “Cần có sự thay đổi khuôn khổ bản tin của chúng ta”.
“Có thể” – Chippingham bảo anh – “chính tôi cũng có vài suy nghĩ”.
“Anh định như thế nào?”.
“Vào đầu tuần sau, tôi sẽ gặp anh cùng Chuck Insen – gặp bao nhiêu lần
cũng được, cho đến khi nào chúng ta đi tới một thoả thuận. Kể cả nếu tôi
phải đập hai cái đầu của các anh vào với nhau, thế nào rồi chúng ta cũng sẽ
đi đến thoả hiệp”.

“Chúng ta cứ thử xem sao”, Sloane nói vẻ không tin tưởng. “Nhưng điều
đó không thể nào hoàn toàn thoả mãn được”.
Chippingham nhún vai, “Anh thử nói xem có cái gì là hoàn hảo không
nào?”.

Khi ông chủ tịch phân ban tin đã bỏ đi, Sloane lặng lẽ ngồi cạnh trong văn
phòng để suy ngẫm về cuộc tranh luận của họ. Rồi anh chợt nhớ ra lời
thông báo trên hệ thống truyền thanh về Larchmont. Tò mò xem còn có
thêm tin gì nữa không, anh rời khỏi văn phòng và đi tới phòng tin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.