BẢN TIN CHIỀU - Trang 256

nay và nhớ một số màu sắc”.
Partridge hỏi: “Thế làm sao anh lại biết được chuyện sơn lại?”.
“Chiều nay”, Cooper nói, “ông bạn Best Fisher của anh đã giúp tôi gọi điện
tới mấy người mua bán xe. Điều được phát hiện là một số màu mà mọi
người nói là đã thấy đều không đúng với kiểu mẫu. Ví dụ, ông già làm bảo
hiểm nói rằng ông ta đã thấy một chiếc Ford Tempo màu vàng, nhưng
người ta không sản xuất xe màu đó. Trường hợp cái Plymouth Reliant cũng
vậy. Một số người mô tả nó màu xanh lá cây, nhưng chẳng có chiếc xe nào
trong ba cái này đã được sơn màu xanh là cây khi bán ra”.

Owens trầm ngâm nói: “Có lẽ anh đã đi đúng hướng. Dĩ nhiên có thể một
trong ba xe bị tai nạn và phải sơn lại, nhưng không thể cả ba cái đều như
thế được”.
“Còn một điểm khác nữa về chuyện này”, Jaeger thêm vào “là các hiệu sửa
chữa sơn lại xe, đều sơn đúng màu nhà sản xuất đã sơn. Trừ khi chủ xe yêu
cầu màu lạ”.
“Tôi đồng ý với ý kiến của các bạn”, Cooper ói, “và nó có nghĩa là bọn
người chúng ta đang tìm đã tự sơn lấy xe, không thèm biết đến màu sắc
hiện thời của xe đang lưu hành”.

Partridge nói vẻ nghi ngờ: “Chúng ta đã suy đoán quá xa đấy”.
Rita hỏi lại: “Nhưng lại không đúng à? Thế anh không nhớ Teddy vừa nói,
là bọn chúng có hẳn một đội xe – ít ra là ba ô tô, một xe tải và có thể là hai,
một xe khách hiệu Nissan dùng vào vụ bắt cóc. Dù sao thì ta cũng đã biết
tới năm chiếc. Như vậy nơi chúng để xe chắc phải là khá rộng. Vậy thì hẳn
phải đủ rộng để có thể sơn xe nữa”.
“Một trụ sở hoạt động chớ gì” Jaeger nói. Anh ta quay sang phía Teddy, giờ
đây anh ta bắt đầu thấy nể Teddy thay vì sự hoài nghi sáng nay. “Có phải
anh định nói tới điều đó chăng?”.
“Vâng ạ,”, Cooper rạng rỡ đáp “Đúng vậy”.
Bữa ăn đến món tôm sốt có gừng và hành. Họ trầm ngâm suy nghĩ, tập
trung vào điểm vừa mới nghe được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.