BẢN TIN CHIỀU - Trang 257

Rita nói vẻ đăm chiêu “Một trụ sở ẩn náu và hoạt động cho cả bọn và xe cộ.
Theo lời kể của bà cụ già thì chúng có bốn hoặc năm người lúc tiến hành
bắt cóc. Hẳn còn có người ở hậu đài nữa. Liệu như vậy đã ghép mọi chuyện
lại với nhau được chưa nhỉ?”.
Còn các con tin nữa. Jaeger nói thêm.
“Chúng ta cứ cho là như vậy”, Partridge nói vào “Vậy thì câu hỏi sắp tới là
chúng ở đâu?”.
“Dĩ nhiên chúng ta không biết” Cooper nói, “nhưng một người suy nghĩ
tích cực có thể đoán ra nơi chúng ẩn náu có thể cách Larchmont bao xa”.

Vẻ hài hước, Iris hỏi: “Suy nghĩ tích cực như anh đã làm vừa rồi à?”.
Cooper đáp, không bối rối: “Tôi có suy nghĩ theo cách một kẻ bắt cóc có
thể dự tính. Vậy nên tôi tự đặt câu hỏi: Sau khi vồ được mồi rồi, thì tôi sẽ
làm gì tiếp theo?”.
“Thử coi đây là một câu trả lời nhé” Rita nói. “Trốn khỏi bị truy nã, vậy có
nghĩa là chạy như điên và ẩn náu cho nhanh”.
Cooper đập hai tay vào nhau “Đúng quá rồi! Và có nơi nào ẩn náu tốt hơn
là cái trụ sở thường xuyên đó?”.
Owens hỏi: “Liệu tôi hiểu có đúng không đây? Anh đang gợi ý là trụ sở
không cách xa đây lắm phải không?”.
”Đấy là cách tôi nhìn nhận nó”, Cooper nói, “Thứ nhất là nó cần phải ngoài
Larchmont; ở bất cứ đâu trong vùng đều là quá mạo hiểm. Nhưng, thứ hai,
nó cũng không nên ở quá xa. Bọn bắt cóc biết rằng trong một khoảng thời
gian ngắn nhất, có thể tính từng phút, sẽ có báo động và cảnh sát túa ra
khắp mọi chỗ. Vậy nên chúng phải tính xem chúng có bao nhiêu thời gian”.
Rita hỏi: “Theo ý anh phải mất bao lâu”.
“Theo tôi cũng phải nửa tiếng. Thậm chí không lâu đến thế, nhưng dù sao
chúng cũng phải đi một khoảng khá xa”.
Owens chậm rãi nói “Chuyển quãng thời gian đó sang thành dặm đường…
tôi tính là hai mươi lăm dặm”.

“Đúng với điều tôi đoán”, Cooper rút ra một tấm bản đồ New York gấp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.