BẢN TIN CHIỀU - Trang 269

“Có thể họ không hàm ơn chúng ta, nhưng họ chú ý tới chúng ta. Don
Hewitt của hãng CBS nói rằng tờ New York Thời báo có số lượng nhân
viên dành toàn bộ thời gian cho hãng vô tuyến gấp bốn lần số phóng viên
của họ đưa tin ở Liên hợp quốc. Và rất nhiều chuyện họ viết là về chúng ta,
về tin truyền hình, về nhân viên của ta, về những việc chúng ta làm”.
“Thử nhìn ngược lại xem”, Jaeger nói tiếp. “Đã khi nào có một chuyện gì
về tờ thời báo được đưa lên truyền hình chưa? Cũng tương tự như vậy với
tất cả các báo in còn lại. Thế là anh sẽ tự hỏi, người ta cho loại phương tiện
thông tin gì là quan trọng nhất”.
Partridge cười: “Màu sắc đói với tôi là quan trọng”.
“Màu sắc!” Jaeger vớ ngay lấy từ đó “Đó lại là một khía cạnh khác mà
truyền hình đã làm thay đổi. Báo chí bây giờ ngày càng giống như màn
hình hơn – bắt đầu từ tờ USA Ngày nay. Anh và tôi, Harry ạ, sẽ thấy trang
nhất của tờ Thời báo New York in bằng bốn màu. Công chúng sẽ đòi hỏi
điều đó và tờ Thời báo xám xịt cũ kỹ sẽ phải chú ý đến các bài viết của báo
chí điện tử”.
“Tối nay sao anh chỉ có toàn những điều thô thiển” Partridge nói. “Anh còn
thấy trước điều gì nữa?”.
“Tôi đang thấy các tờ tuần báo biến mất dần. Chúng là những con khủng
long. Khi tờ Time và tờ Newsweek đến tay người đặt, phần nhiều các sự
việc được đưa tin đã xảy ra một tuần hoặc mười ngày trước đó, mà ngày
nay có ai muốn đọc những tin đã ôi nữa? Vô tình tôi đã nghe được những
nhà quảng cáo đặt vấn đề tương tự”.
Họ đã đi tới đường Parker-Meridien nằm ở phố Nam mươi bảy phía Tây,
nơi Jaeger ở. Partridge thích khách sạn Inter-Continental nằm ở phía Bốn
mươi tám phía Đông, nơi mà anh cho là ấm cúng hơn.
“Chúng ta là những con chiến mã già rồi, Harry ạ” Jaeger nói, “Mai nhé.
Họ bắt tay tạm biệt nhau.


* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.