BẢN TIN CHIỀU - Trang 314

Bên trong tối om – không có bóng người nào. Cáu kỉnh, Miguel đấm tay
vào bảng đồng hồ, thốt ra: “Mẹ tiên sư!”.
Luis đi ra khỏi chiếc xe tang để xem xét khoá. Từ chiếc xe tải phía sau,
Rafael đi theo hắn, rồi quay lại phía chiếc xe tang: “Tôi có thể làm bật mẹ
nó ra bằng một viên đạn”.

Miguel lắc đầu, không hiểu tại sao một trong những viên phi công của
chiếc Learjet lại không đón chúng tại đó? Trong bóng tối hắn có thể thấy
rất nhiều máy bay đỗ bên trong hàng rào, nhưng không có đèn hoặc hoạt
động gì. Liệu có phải máy bay tới trễ không? Dù câu trả lời là gì đi nữa,
hắn biết rằng phải vào qua cổng chính của công ty hàng không Brunswick.
Hắn bảo Luis và Rafael: “Quay lại”.

Lúc chúng từ cổng phía nam quay trở lại, chiếc Plymouth Reliant vừa kịp
theo sau. Rõ ràng là Carlos đã vượt qua trạm kiểm soát của cảnh sát an
toàn. Hắn được lệnh phải đi theo tới gần cổng ra vào của sân bay, rồi cứ đợi
ở bên ngoài cho tới khi chiếc xe tang và xe vận tải quay lại.

Tới gần khu nhà của công ty Brunswick rực ánh đèn, chúng thấy rằng còn
có một cổng nữa chắn trên đường của chúng. Bên cạnh nó, tại lối vào bốt
canh, có một nhân viên an ninh mặc đồng phục. Cạnh anh ta là một người
đàn ông cao lớn, đầu hói đang nhìn chăm chú vào chiếc xe tang tiến đến.
Một thám tử cảnh sát chăng? Một lần nữa Miguel cảm thấy ruột gan thắt
lại.
Người đàn ông thứ hai bước lên phía trước. Có lẽ ông ta đã ngoài năm
mươi nên cử chỉ có vẻ đường hoàng. Luis hạ cửa kính xe xuống. Người đàn
ông hỏi: “Có phải các ông chuyển món hàng hiếm tới ngài Pizarro
không?”.

Miguel nhẹ bỗng cả người. Đó chính là mật hiệu đã săp xếp từ trước. Hắn
dùng mật hiệu trả lời: “Hàng đã sẵn sàng chuyển đi và toàn bộ giấy tờ đều
đã xong xuôi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.