BẢN TIN CHIỀU - Trang 325

ra”. Ông nghĩ nếu mọi người biết trong thâm tâm ông sợ Margot, thì họ sẽ
gọi ông là thằng hèn. Mà cũng đành vậy, vì ông đang có chuyện, kể cả
chuyện công việc làm ăn của chính mình còn đang bị đe doạ, họ đâu có
biết.
Jaeger cất tiếng: “Tôi thì tôi lại nghĩ như thế này này, Les ạ…”.
Crawford Sloane cắt ngang “Norm ạ, để tôi nói”. Rồi anh gay gắt hỏi: “Les,
khi anh bảo không chứng mình được cho nỗ lực bỏ ra, thì có phải anh định
nói là anh sẽ không chi tiền không?”.
“Đó là một yếu tố: anh biết đấy, tiền nong bao giờ cũng là vấn đề. Nhưng
chủ yếu là cần phải suy xét xác đáng. Ý vừa mới được gợi ra không phải là
ý tốt”.
“Chắc là anh có được ý tốt hơn chăng?”.
“Ngay bây giờ thì không”.
Sloane lạnh lùng nói: “Vậy thì tôi muốn hỏi một câu mà tôi muốn có được
câu trả lời trung thực nhất. Có phải là Margot Lloyd-Mason đã hạn chế chi
tiêu không?”.
Chippingham nói vẻ khó chịu: “Chúng ta đã bàn về chuyện tiền nong, thế
thôi!”. Ông ta nói thêm “chúng ta có thể nói chuyện riêng với nhau
không?”.
“Không!” Sloane gầm lên, đứng phắt dậy nhìn trừng vào mặt Chippingham
“Không có riêng cái quái gì với cái con chó cái vô tâm đó: Anh hãy chỉ trả
lời tôi đi. Đúng là có sự hạn chế chi tiêu không?”.
“Điều đó không có ý nghĩa gì cả. Nếu có gì đang phải chi tiêu đơn giản là
tôi chỉ cần gọi điện tới Stonehenge…”.
Sloane vẫn gầm lên: “Và cái tôi sẽ gọi là một cuộc họp báo ngay tại đây, tối
nay! Để nói với cả thế giới là trong khi gia đình tôi đang đau khổ ở một cái
địa ngục nào đó mà chỉ có Chúa mới biết là ở đâu, thì cái hãng giàu có này
lại hạn chế chi tiêu, xem xét ngân sách, mặc cả từng xu nhỏ…”.
Chippingham phản đối: “Không có ai mặc cả hết! Crawf ạ, điều này không
cần thiết. Tôi rất ân hận”.
“Vậy thì anh nói ra làm cái quái gì?”.
Mọi người ngồi quanh bàn khó tin điều họ vừa mới nghe. Thứ nhất là có sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.