BẢN TIN CHIỀU - Trang 349

gần tới đỉnh cái cột mỡ trơn tuột, tự ta phải nhớ rằng chẳng bao lâu nữa ta
sẽ bị gạt ra lề, nhanh chóng bị lãng quên, và sẽ có những người khác trẻ
hơn, có lẽ giỏi giang hơn thay thế. Tất nhiên..”, và đến đây bác Arthur thích
dẫn một câu trong trường ca Uylitse của Tennyson: “Người ta ai cũng phải
chết. Nhưng vào cuối cuộc đời, ta lại vẫn có thể làm được những điều cao
thượng…”.

Thế rồi, hãng truyền hình và cả bản thân bác Arthur cũng không ngờ rằng
ngay cả sau khi những năm tháng huy hoàng của bác đã qua, bác vẫn còn
làm được “những điều cao thượng”.
Nhưng việc bác làm liên quan đến lớp trẻ, những người đang kiếm tiền
kiếm việc làm.

Các vị chức sắc trong giới truyền hình cảm thấy bực mình và đôi lúc khó
xử vì thường gặp phải một câu hỏi giống nhau; mà những người hỏi họ lại
là bạn bè, họ hàng thân thích, các mối làm ăn, chính khách, bác sĩ, nha sĩ,
bác sĩ nhãn khoa, các nhà chứng khoán, khách khứa nơi bàn tiệc mà danh
sách kể ra không thể hết được. Câu hỏi đó là: “Ông có thể nhận con trai,
con gái, cháu họ, con đỡ đầu, học trò hoặc người được tôi đỡ đầu vào làm ở
hãng được không?”.

Có những ngày, nhất là vào những kỳ học snh đại học tốt nghiệp ra trường,
những người ở hãng có cảm tưởng như lớp trẻ đang cố sức đạp cửa xông
vào hãng vậy.

Trong một số trường hợp, các vị chức sắc của hãng có thể dễ dàng từ chối,
nhưng đâu phải bao giờ cũng có thể làm được như vậy. Làm sao mà từ chối
khi những người cầu cạnh nhờ vả lại là những nhà quảng cáo quan trọng
cho hãng của họ, những người có chân trong ban giám đốc hãng CBA,
những kẻ rất có thế lực với Nhà Trắng và Nghị viện ở Washington, những
chính khách mà làm họ phật ý thì thật là ngu ngốc, những nguồn cung cấp
tin quan trọng cho hãng và còn nhiều loại người khác nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.