BẢN TIN CHIỀU - Trang 351

của họ trong phòng tin tức. Về sau, việc được bác Arthur nhận trở thành
niềm tự hào của họ, giống như một thứ chứng chỉ vậy.
Lúc này bác Arthur đã sang tuổi sáu mươi lăm và thông thường thì tính ra
chỉ còn năm tháng nữa là bác về hưu. Trong giới điều hành ban tin tức,
người ta nói đến việc yêu cầu bác Arthur ở lại thêm. Trước sự ngạc nhiên
của mọi người, bác Arthur Nalesworth lại trở thành một nhân vật quan
trọng.

Một sáng chủ nhật tuần thứ ba của tháng chín, bác Arthur đến trụ sở hãng
CBA để cùng tìm kiếm Jessica, Nicholas và Angus Sloane. Theo lời dặn
của ông Les Chippingham qua điện thoại từ tối hôm trước, ông đến phòng
họp đặc biệt của nhóm đặc nhiệm. Partridge, Rita và Teddy Cooper đang
chờ ông ở đó.

Trước mặt họ là một người vai rộng, chắc nịch , tầm thước, khuôn mặt dịu
dàng đôn hậu và tóc rẽ đầu ngôi cẩn thận. Ông có vẻ dễ tính và tự tin. Vì
biết đây không phải là một ngày làm việc bình thường, nên ông không đóng
bộ comple màu sẫm thường ngày, mà mặc áo vết len dày màu nâu, quần ghi
nhạt, li quần sắc như dao, thắt nơ nhọn, chân đeo giày bóng lộn.

Mỗi khi ông cất giọng âm vang, người ta có cảm tưởng như đang nghe
Churchill nói. Một đồng nghiệp cũ của ông có lần đã nhận xét rằng những
điều ông Arthur Nalesworth nói ra cứ như được khắc trên bảng đá.

Sau khi bắt tay Partridge, Rita và được giới thiệu với Cooper, bác Arthur
nói: “Theo chỗ tôi biết, các anh cần sáu chục người trẻ tuổi giỏi giang nhất
của tôi, nếu như tôi có thể tập hợp được ngần ấy trong thời gian gấp gáp thế
này. Nhưng trước hết xin các anh cho biết là có chuyện gì đã chứ?”.
“Teddy sẽ nói lại với ông” Partridge bảo. Anh ta ra hiệu cho Cooper bắt
đầu.

Bác Arthur lắng nghe anh chàng nghiên cứu người Anh kể lại những cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.