BẢN TIN CHIỀU - Trang 350

Vào thời kỳ trước khi có bác Arthur, viết tắt là BUA, giới chức của hãng
CBA thường mất nhiều thời gian gọi dây nói thông báo cho nhau về những
chỗ đang còn thiếu người, rồi gắng sức xoa dịu nững người có con cái,
cháu chắt, vân vân… không được nhận vào làm việc tại hãng.

Bây giờ không còn phải làm thế nữa. Cái việc mà ban lãnh đạo hãng CBA
trong tình thế tuyệt vọng nghĩ ra giao cho Arthur Nalesworth đã cứu nguy
cho đồng nghiệp của họ. Khi có người xin việc cho người của mình, các vị
tai to mặt lớn của hãng CBA có thể trả lời: “Chắc chắn tôi sẽ giúp ông.
Chúng tôi có hẳn một ông phó chuyên lo liệu việc cho bọn trẻ có triển
vọng. Hãy bảo cậu ta gọi điện theo số máy này, nói là tôi giới thiệu là sẽ
được hẹn tiếp ngay”.

Việc gặp ấy chẳng có khó khăn gì, vì Arthur Nalesworth tiếp bất kỳ ai trong
cái văn phòng bé tý tẹo, không có cửa sổ mà họ dành cho ông. Trước nay
chưa bao giờ có nhiều cuộc tiếp khách đến xin việc đến thế. Những buổi
này thường là dài, có khi cả tiếng đồng hồ hoặc hơn. Đủ các loại vấn đề
được đặt ra và trả lời một cách thân tình. Cuối cùng, người đến tìm việc ra
về, cảm thấy hài lòng với CBA cho dù họ không được nhận. Còn ông
Nalesworth thì lại hiểu rõ hơn tính cách và khả năng tiềm ẩn trong chàng
trai ngồi đối diện với ông.

Lúc đầu, số lượng và thời gian các cuộc tiếp khách ấy trở thành trò cười ở
phòng tin của hãng, với những lời nhạo báng là “thừa thời gian”, là “dựng
xây đế chế”. Cũng vì Nalesworth thường khích lệ người xin việc, dù họ
thuộc loại có triển vọng hay không có triển vọng, người ta liền gọi ông là
“Bác Arthur”, và cái tên có từ ngày ấy.

Nhưng dần dà niềm kính trọng miễn cưỡng thay thế cho sự hoài nghi. Sự
kính trọng càng tăng khi môt số thanh niên mà bác Arthur mạnh dạn đề
nghị hãng nhận vào làm đã nhanh chóng hoà nhập và đảm nhận tốt vai trò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.