BẢN TIN CHIỀU - Trang 376

Arthur Hailey

Bản Tin Chiều

Dịch giả: Nguyễn Thành Châu & Phan Thanh Thảo

Chương 4

Jessica đang cố hét sức để nhận biết, để giữ cho đầu óc tỉnh táo và hiểu
những gì đang diễn ra xung quanh, nhưng không được. Cũng có những lúc
nàng tỉnh, nhìn rõ người xung quanh và có cảm giác đau đớn, khó chịu,
bụng quặn đau và khát khô nơi cổ. Nhưng ngay cả những lúc như vậy, một
ý nghĩ luôn đến làm nàng hoảng hốt: “Nicky! Nó đang ở đâu? Chuyện gì đã
xảy ra?”. Nhưng rồi mọi việc nhanh chóng nhoà dần, bồng bềnh mờ mịt và
xoay tít, làm đầu óc nàng mụ đi, chẳng biết ngay cả mình là ai nữa. Những
lúc như vậy, nàng như ngập chìm trong làn nước bồng bềnh mờ đục

Tuy nhiên, ngay cả khi ở trạng thái nửa mê nửa tỉnh ấy, nàng vẫn cố nhớ tất
cả những gì mà nàng chợt thấy. Nàng biết cái dây nối cắm vào tay nàng đã
được gỡ đi, thay vào đó là cơn đau giật từng cơn. Nàng cũng nhớ là họ đã
đưa nàng đi, chẳng biết là nàng tự đi hay họ khiêng nữa, tới cái chỗ nàng
đang ở này, mà lúc chợt tỉnh nàng thấy là bằng phẳng. Nàng không chắc
lắm, nhưng hình như đằng sau nàng là vật gì đó cứng cứng.

Giữa những ý nghĩ lộn xộn, khi nỗi kinh hoàng và khiếp hãi trở lại, nàng cố
tự nhủ một điều nàng biết là quan trọng: hãy cứu mình!

Một điều nàng chắc là nàng đã nhìn thấy, và lúc này nhớ lại, khuôn mặt một
người. Trông anh ta nhanh nhẹn và to khoẻ. Người cao, đầu hơi hói, dáng
thẳng và trông có vẻ là kẻ có quyền hành. Chính ấn tượng này đã làm nàng
cố nói chuyện với anh ta và cầu xin quíp đỡ. Nàng biết anh ta giật mình khi
nghe tiếng nàng; phản ứng đó của anh ta cũng được nàng ghi nhớ, mặc dù
lúc này anh ta đã mất dạng. Không biết anh ta có nghe rõ nàng không? Liệu
anh ta có quay lại giúp nàng? Lạy Chúa, ai mà biết được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.