BẢN TIN CHIỀU - Trang 377

Lúc này, nàng lại bắt đầu hồi tỉnh. Có một gã khác đang lom khom nhìn
nàng. Gượm đã! Nàng đã thấy hắn trước đây, nhận ra khuôn mặt tái nhợt
như xác chết của hắn. Đúng rồi, cách đây mấy phút, trong cơn tuyệt vọng,
nàng đã vớ được con dao, rạch mặt hắn và đã thấy máu phun ra… Nhưng
sao giờ không thấy vết máu nhỉ? Tại sao mặt hắn lại dính băng?

Nàng tự nhủ: Tên này là kẻ thù. Và nàng nhớ lại: hắn đã làm chuyện gì đó
với Nicky! Ôi, nàng căm thù hắn biết bao. Lòng căm giận trào dâng làm
nàng tỉnh hẳn, làm các cơ bắp của nàng hoạt động trở lại. Nàng vụt với tay,
nắm miếng bông băng và giật tung ra. Đồng thời nắm tay nàng cắm sâu vào
vết thương đang đóng vảy của hắn.

Baudelio nhảy giật lùi, miệng thét lên. Bàn tay đưa lên má loang đầy
máu… Con đàn bà khốn kiếp! Nó lại làm mặt ta chảy máu. Theo bản năng,
hắn vẫn nghĩ hắn là bác sĩ, còn nàng là bệnh nhân của hắn. Nhưng lúc này
thì không! Tức điên người, hắn nắm chặt tay, vươn về phía trước và đấm
nàng túi bụi.

Chỉ lát sau do bản tính nghề nghiệp, hắn lại thấy hối hận đã làm điều đó.
Hắn muốn xem ba người bị bắt cóc này sẽ chịu đựng được bao lâu trước
khi tỉnh lại; cho tới lúc này, họ đã qua được giai đoạn hôn mê không có vấn
đề gì, tim mạch và nhịp thở của họ bình thường. Người đàn bà xem chừng
tỉnh lại sớm hơn hai người kia. Hắn rầu rĩ nghĩ: nàng vừa chứng tỏ diều đó!

Tất nhiên họ sẽ chịu một vài biến chứng - từ kinh nghiệm gây mê của
mình, hắn biết rõ điều đó. Trước tiên là cảm giác rối loạn thần kinh, theo
sau là sự suy sụp về thể lực, người tê, đầu đau dữ dội và chắc chắn là cảm
giác muốn nôn mửa. Cảm giác đại thể giống như dư vị đầy ói khó chịu của
kẻ say rượu. Sẽ cần phải cho họ uống nước ngay: hắn sẽ phải chú ý việc đó.
Nhưng không được ăn, ít nhất là cho đến khi họ tới nơi đã. Mẹ kiếp, lại
phải ở như trại tù, hắn nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.