BẢN TIN CHIỀU - Trang 397

việc đó trong số báo tuần này. Có gì mới chúng tôi cần đưa vào không?”.
“Có đấy!”, Partridge trả lời. “Và chính vì vậy mà tôi gọi cho anh. Nhưng
hiện giờ chúng tôi vẫn giữ kín do vậy xin anh đừng công bố lên báo nhé”.
“Ờ, ờ…”, ông nói thận trọng, “nếu đó không phải là những thông tin mà
chúng tôi đã có”.
“Ta có thể tin nhau, Mariel ạ. Trên cơ sở anh vừa mới nói đó, được chứ?”.
“Như thế thì được”.
“Chúng tôi có lý do tin rằng Ulises Rodriguez dính líu tới vụ này”.
Ông chủ bút tuần báo im lặng, rồi nói nhỏ: “Anh gặp tay bợm rồi đấy,
Harry ạ. Ở đây nguyên cái tên đó đã là một từ tồi tệ và đáng sợ”.
“Tại sao lại sợ?”.
“Người ta nghi hắn chủ mưu các vụ bắt cóc, từ Colombia lén lút qua lại
Peru làm trò đâm thuê chém mướn. Việc mà các phần tử cách mạng tội ác ở
nước này là vậy đó. Anh cũng biết hiện nay ở Peru, bắt cóc hầu như trở
thành một cách sống. Các nhà doanh nghiệp giàu có và gia đình họ là mục
tiêu được ưa chuộng. Rất nhiều người phải thuê vệ sĩ, dùng xe có bảo vệ
với hy vọng tránh bị bắt cóc”.
“Tôi có biết chuyện đó”, Partridge nói, “nhưng cho tới lúc này lại quên
khuấy mất”.
Semirario thở dài và bảo: “Không chỉ mình anh, anh bạn ạ! Báo chí phương
Tây ít chú ý tới Peru. Đó là tôi nói còn nhẹ đấy. Còn trong tin vô tuyến
truyền hình, chúng tôi đâu có tồn tại trên đời này”.
Partridge biết là ông ta nói có phần đúng. Anh không hiểu tại sao, nhưng
báo chí Mỹ ít quan tâm đến Peru hơn các nước khác. Anh lớn tiếng hỏi:
“Anh có nghe nói Rodriguez hiện đang ở Peru, hoặc gần đây làm việc cho
ai ở đó không?”.
“À…không”.
“Anh có vẻ ngập ngừng, đúng không?”.
“Không phải về Rodriguez. Tôi không nghe nói gì cả, Harry ạ. Tôi mà biết
thì đã nói với anh”.
“Thế thì về chuyện gì?”.
“Tất cả, cái mà tôi gọi là mặt trận cách mạng đầy tội ác không hiểu sao mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.