BẢN TIN CHIỀU - Trang 412

Trước khi mọi người lên tiếng, Jessica nói giọng nghẹn ngào: “Thì chúng
tôi là tù nhân của ông. Chúng tôi chẳng biết tại sao, nhưng chúng tôi biết là
không thể bỏ trốn được, và ông cũng biết điều đó. Vậy thì cần gì phải trói
tay chúng tôi? Chúng tôi chỉ muốn có một điều là tự giữ mình khỏi ngã.
Ông cũng thấy điều gì xảy ra khi chúng tôi bị trói. Xin ông hãy rủ lòng
thương. Xin ông cởi trói cho chúng tôi”.

Lần đầu tiên Miguel tỏ ra do dự, nhất là khi Socorro nói nhỏ: “Nếu bọn họ
bị gãy chân tay hay xây sát là sẽ bị nhiễm trùng. Mà ở Nueva Esperanza,
chúng ta không có phương tiện chữa nhiễm trùng đâu”.
Đứng cạnh Socorro, Baudelio chen vào: “Cô ấy nói đúng đấy”.

Với cử chỉ sốt ruột, Miguel ra lệnh bằng tiếng Tây Ban Nha. Một gã cầm
súng bước lên trước – chính là gã đã giúp Nicky khi còn ở trên xe. Hắn rút
con dao đeo trong bao gắn ở thắt lưng và cúi xuống phía sau Jessica. Nàng
cảm thấy dây trói tay nàng lỏng ra rồi rơi xuống đất. Sau đó tới lượt Nicky,
Angus được vực dậy khi cắt dây trói. Sau đó Jessica và Nicky giúp ông
đứng dậy.

Họ lại đi tiếp trong tiếng quát tháo ra lệnh ầm ĩ. Năm phút vừa qua, mặc dù
lòng dạ chẳng yên, Jessica cũng biết được vài chuyện. Trước hết, nàng biết
nơi họ sẽ đến là Nueve Esperanza, mặc dù cái tên đó chẳng có ý nghĩa gì
đối với nàng. Hai là gã có vẻ thân thiện với Nicky tên là Vicente – nàng
nghe chúng gọi tên hắn khi hắn cắt dây trói cho họ. Ba là, ả đàn bà cùng đi
với Miguel, cũng chính là ả đã đánh nàng trong lán lúc trước, có vẻ biết đôi
chút về nghề y. Gã mặt bị cắt cũng vậy. Một trong hai đứa, mà cũng có thể
cả hai là bác sĩ.

Nàng cố ghi nhớ trong đầu những thông tin đó, vì bản năng mách nàng rằng
sau này chúng có thể giúp ích nàng.
Mấy phút sau, khi đoàn người đang men theo khúc lượn của lối mòn, thì
trước mặt họ hiện ra một con sông rộng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.