BẢN TIN CHIỀU - Trang 416

Đến Nueva Esperanzo, hắn sẽ lại nắm toàn quyền chỉ huy.


Với Jessica, con sông này làm tăng thêm cảm giác biệt lập với thế giới bên
ngoài, nó giống như chiếc cửa cô quạnh mở ra một thế giới vô định không
còn gắn gì với thế giới phía sau. Nàng, Nicky và Angus bị xua bằng báng
súng, lội xuống dòng nước ngập đến gối để lên thuyền; sau khi vào thuyền,
họ được lệnh ngồi xuống khoang thuyền ẩm ướt làm bằng những tấm gỗ
gác ngang gần đằng mũi. Nếu muốn họ có thể tựa lưng vào một tấm gỗ cao
giữa hai mạn thuyền; nhưng đó cũng chỉ là một sự lựa chọn giữa hai thế
giới rất gò bó mà họ không thể chịu lâu được.

Tới lúc đó, Jessica nhận thấy mặt Nicky xám ngoét người bỗng run rảy vì
nôn mửa. Ngực nó thóp lại, nhưng không nôn ra cái gì trừ một ít đờm nhãi.
Jessica xích lại gần và dỡ nó, đồng thời cuóng cuồng nhìn quanh cầu cứu.

Nàng vừa thấy “mặt cắt” từ bờ lội ra và đang ở cạnh thuyền. Trước khi
Jessica kịp lên tiếng, mụ đàn bà mà trước đó nàng gặp mấy lần xuất hiện và
“mặt cắt” ra lệnh: “Cho chúng nó uống nhiều hơn, trước tiên là thằng bé
kia”.
Socorro đổ nước đầy chiếc ca nhôm và đưa cho Nicholas, nó vồ lấy uống
ừng ực; uống xong, người nó đỡ run hơn. Rồi nó nói, giọng yếu ớt: “Cháu
đói”.
“Ở đây không có đồ ăn”, Baudelio bảo. “Mày sẽ phải đợi”.
“Thể nào cũng có cái gì ăn được chứ?”, Jessica phản đối.
“Mặt cắt” không trả lời, nhưng cái lệnh cho họ uống nước đã xác định rõ
địa vị của hắn, vì vậy Jessica nói, giọng trách móc: “Thì ra ông là bác sĩ!”.
“điều đó không liên quan gì đến bà”. “Và hắn là người Mỹ đấy”, Angus nói
thêm: ‘Cứ nghe giọng hắn mà xem!”. Ca nước có vẻ làm Angus tỉnh táo và
ông xoay qua Baudelio nói: “Đúng không, đồ con hoang ghê tởm? Mày
không thấy nhục sao?”.
Baudelio quay người, trèo lên chiếc thuyền kia. “Cho cháu ăn, cháu đói”,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.