BẢN TIN CHIỀU - Trang 418

đang mê man bất tỉnh trong phòng y tế trên tầng hai ngôi nhà khu
Hackensack. Lúc đó Socorro cố hết sức căm thù bọn bị bắt, mà ả thầm gọi
là vico bourgeois scum (4) và bây giờ cũng vẫn còn ghét. Nhưng khi đó ả
đã buộc mình căm ghét, và ngay cả lúc này cũng vậy, điều mà ả nghĩ không
thể nào hiểu nổi.

Mới sáng nay, trong chiếc lán cạnh đường băng, khi người phụ nữ nhà
Sloane này hỏi một câu sau khi đã có lệnh im lặng của Miguel, Socorro cố
tình tát chị ta lăn ra đất. Lúc ấy, tin là Miguel đang theo dõi, Socorro chỉ cố
tỏ ra ngừoi giữ nghiêm mệnh lệnh. Nhưng ngay sau đó, ả cảm thấy xấu hổ
vì việc đã làm. Xấu hổ ư! Ả không được cảm thấy như thế!

Socorro tự nhủ: cần phải kiên quyết bỏ lại phía sau vĩnh viễn ký ức về
những gì ả yêu thích – không, phải nói là tự dối mình – trong ba năm ở Mỹ.
Ả phải ghét, căm ghép, căm thù nước Mỹ. Và cả những tù binh này nữa.

Ngay sau đó, khi có thuyền lướt trên dòng sông giữa đôi bờ cây xanh rậm
rạp không một bóng người, ả thiếp đi. Chừng ba tiếng sau khi khởi hành,
thuyền đang chạy chậm lại, rồi rẽ từ sông lớn vào một dòng suối nhỏ hơn;
càng vào sâu suối càng hẹp lại với hai bờ dốc dựng đứng. Socorro nghĩ sắp
tới Nueva Esperanza, ả tự trấn an rằng ở đó, ả sẽ tăng cường hơn nữa cái
nhiệt huyết “cách mạng” của ả.

Nhìn con thuyền phía trước chạy dọc thung lũng kéo dài từ con sông
Huallaga, Baudelio biết cuộc hành trình này sắp kết thúc, nên hắn rất
mừng. Hợp đồng của hắn trong chuyến này cũng xong và hắn hy vọng
chẳng lâu nữa sẽ có mặt tại Lima. Họ đã hứa với hắn, ngay khi mấy người
tù tới nơi trong tình trạng khoẻ mạnh, ngay cả khi trời nóng ẩm đến ghê
người như thế này.

Như thể xui khiến bởi ý nghĩ của hắn, bầu trời bỗng nhiên tối sầm lại, kéo
theo một trận mưa như trút làm mọi thứ ướt đẫm, sũng nước. Mặc dù đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.