BẢN TIN CHIỀU - Trang 420

Trong lúc thuyền chạy, Jessica đưa cho Nicky phần to, nàng cũng ăn một
chút và nhất định buộc Angus cũng phải ăn. Nàng nói nhỏ với ông rằng
điều quan trọng là phải giữ sức, mà rõ ràng là sức lực của họ đang cạn dần
sau chặng đi bằng xe tải, đi bộ đến đứt hơi qua rừng và sau mấy tiếng ngồi
trên thuyền.

Về việc ba người bất tỉnh trong bao lâu, Jessica chợt nghĩ ra, căn cứ vào bộ
râu không cạo của Angus. Trước đó nàng không để ý, nhưng đám râu bạc
không cạo trên mặt ông nay trông quá dài. Nghe nàng nhận xét, Angus lấy
tay sờ mặt và ước đoán có lẽ cũng phải bốn hay năm ngày ông chưa cạo.

Đến lúc này, có lẽ điều đó cũng không quan trọng, nhưng nàng vẫn đang
thu thập mọi loại thông tin; đó chính là lý do tại sao nàng luôn cố tỉnh táo
trong suốt chặng đường trên sông.

Không thể thấy gì khác ngoài cây cối um tùm dọc hai bờ sông ngoằn ngoèo
uốn khúc, hầu như không có đoạn nào thẳng. Đôi lúc cũng thấy những
chiếc ca nô chạy ở phía xa, nhưng không có chiếc nào tới gần.
Suốt chặng đường đi, Jessica thấy người ngứa ran. Lần đầu tỉnh lại khi
đang ngồi trên sân lán, nàng biết có con gì đó đang bò trên người. Bấy giờ
nàng nhận ra đó là bọn bọ chó đang liên tục đốt nàng. Song vì không thể
cởi quẩn áo ra, nên chẳng có cách nào mà bắt chúng. Nàng hy vọng dù có
bị đưa tới đâu đi nữa, chắc ở đó cũng có đủ nước để nàng có thể tắm rửa và
thoát lũ bọ chó này.

Cũng như mọi người , Jessica, Nicky và Angus đều ướt như chuột lột trong
trận mưa xối xả ngay trước lúc cập bến ở Nueva Esperanza. Nhưng đúng
lúc thuyền cặp mạn ghé vào kè gỗ, đột nhiên mưa tạnh. Cũng chính vào lúc
đó, cả ba người ngán ngẩm khi thấy vùng đất cấm khủng khiếp ở trước mặt.

Con đường ghồ ghề, lầy lội từ bờ sông dẫn tới một dãy khoảng hơn hai
chục nóc nhà ọp ẹp, trong đó một số chỉ là những lều tạm bợ cột tre, vách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.